Lúc Thời Sênh tỉnh lại thì nhận ra mình vẫn đang nằm trên cồn cát, cát vàng đã sắp chôn vùi cô rồi.
[Ký chủ, xin cô có gì thì từ từ nói, đừng có một lời không hợp là làm chuyện nguy hiểm như thế. Cô bị Mộ Bạch ám đấy à?]
Thời Sênh sờ cổ, máu trên đó đã đông lại.
Cô trấn định phủi hết cát ra rồi ngồi thẳng dậy, “Ta đã từ từ nói chuyện với mi rồi nhưng mi có nghe đâu.”
[…] Cái việc mà cô làm gọi là nói chuyện từ từ sao? Rõ ràng là đe dọa! [Đồ thì tôi không thể cho cô được, cửa hàng của Hệ thống đã không thể mở ra nữa, nhưng tôi có thể lục lại quá khứ một chút, thời gian không ổn định nên chưa chắc đã nhìn thấy.]
Thời Sênh nhướng mày, không cho ý kiến.
Hệ thống cũng mặc kệ cô có nghe thấy không, trực tiếp mở ra hình ảnh thực tế ảo trên không trung.
Vẫn là cồn cát đó nhưng hiện trên cồn cát không có người, hình ảnh không ngừng lập lòe, sau đó Vĩ Huyền thất tha thất thểu đi tới. Dường như cô rất mệt mỏi nên sau khi tới cồn cát liền lập tức ngã xuống.
Trong tay cô cầm một cây pháp trượng màu trắng như luyện ra từ xương cốt, bên trên có khắc đồ án, đỉnh pháp trượng có hình bán nguyệt, một cái đầu lâu được gắn giữa hình bán nguyện đó.
Trong đầu lâu không phải ngọn lửa màu lam mà là màu tím trong màu lam.
Gió cát và sóng nhiệt bao vây thân mình cô. Vĩ Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405743/chuong-1593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.