Nam tử vừa ôm cái bụng vừa bị đánh vừa bò lên từ dưới nền cát vàng: “Vợ, tại sao em lại đánh ta?”
“Đáng đánh.” Thời Sênh vẫn cứ bế Sở Uẩn Linh đang ngơ ngác, không thèm để ý tới người đằng sau. Hắn mà còn dám giở trò thì cô còn đánh hắn.
“Vợ…” Nam tử ôm bụng nghiêng ngả đuổi theo Thời Sênh, “Em đồng ý làm con rối của ta thì dù cho em đánh cả trăm lần cũng được.”
Thật sự muốn ấn hắn vào trong cát vàng cho vong linh thịt.
Thời Sênh cố gắng kiềm chế ham muốn đánh chết hắn đổi thế giới.
Bộ dáng này tính ra cũng còn tốt hơn chán bộ dáng tà khí lúc đầu.
Nghĩ tích cực một chút thì có lẽ vẫn miễn cưỡng tiếp thu được.
Đương nhiên, tiền đề là hắn không gây ra bất kỳ chuyện gì. Rốt cuộc Thời Sênh cũng không tin chuyện người lúc đầu khôn khéo như thế lại biến thành tên ngốc, 50% có thể là hắn giả bộ... vì mục đích biến cô thành con rối.
Cô tin hắn mới lạ.
“Anh có cho tôi ngủ thì tôi cũng sẽ không làm con rối của anh, có cảm thấy thất vọng không?”
“Chẳng phải ngủ rồi sao?”
Thời Sênh: “…” Hôm nay không thể nào nói chuyện tiếp được nữa rồi.
Thời Sênh trở lại nơi đại quân vong linh vừa xuất hiện. Lúc này trên mặt đất vẫn còn vương vãi thi cốt và hồn hỏa của vong linh. Nam tử bước qua những thứ đó, hồn hỏa đang bay trong không gian lập tức thẩm thấu hết vào trong cơ thể hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405715/chuong-1606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.