🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời Sênh chỉ có thể dùng một từ duy nhất để hình dung về sức ăn của Đông Ngự - Lợn!



Cô đã giết hết vong linh ở khu vực quanh đây, trên mặt đất đầy xác vong linh mà hắn còn chưa ăn no, vẫn còn bày ra biểu tình “ta vẫn chưa no, còn có thể ăn nữa được không”.



“Hết rồi, khu vực quanh đây đều bị anh ăn sạch rồi đấy.” Thời Sênh ngồi trở lại bên cạnh hắn, lắc lắc cổ tay mỏi nhừ.



“Có nhiều vong linh mà, bên dưới còn rất nhiều chưa chui ra đấy. Để ta xoa cho em.” Đông Ngự thấy Thời Sênh xoa tay thì lấy lòng.



Thời Sênh cứ cảm thấy hắn có âm mưu nên chần chừ một hồi rồi mới đưa tay ra.



Đông Ngự cầm lấy tay cô, nhẹ nhàng xoa bóp.



Tay hắn không lạnh mà hơi ấm. Đầu ngón tay ma xát trên mu bàn tay Thời Sênh làm cho cô cảm thấy rất thoải mái.



Đông Ngự liếc mắt nhìn Thời Sênh, thấy cô đang nhìn con nhóc bên kia thì đầu ngón tay lập tức lần tới lòng bàn tay cô.



Chỉ cần hắn động một cái là cô sẽ bị hắn khống chế.



Nhưng…



Đông Ngự chần chừ.



Đầu ngón tay hắn cọ nhẹ trên lòng bàn tay cô rồi quyết định từ bỏ ý định này, nghiêm túc xoa tay.



“Trước khi ta mất trí nhớ thì ta là người thế nào?” Đột nhiên, Thời Sênh nghe hắn hỏi.



Thời Sênh quay đầu nhìn vào đôi mắt đầy vẻ nghi hoặc của Đông Ngực, chẳng lẽ hắn… thật sự mất trí nhớ sao?



Nếu thật

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405707/chuong-1610.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Boss Là Nữ Phụ
Chương 1610: Pháp sư vong linh (20)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.