“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!!” Hách Bảo Bối ôm gối tránh qua một bên, cây ngay không sợ chết đứng nói: “Hành động hôm nay của cậu không giống với cậu mọi khi, tớ nghi ngờ cậu có bệnh thì có gì sai chứ?”
Thời Sênh: “…”
Hình như không có gì sai.
Thời Sênh vứt gối trong tay, “Tớ bây giờ là người trải qua mưa gió, làm sao còn có thể giống như trước đây?”
Tô Tín người này….
Từ nhỏ chính là một người kiêu ngạo, lúc đi học, cũng là tài nữ nổi tiếng của trường.
Bởi vì chuyện vẽ truyện tranh, mâu thuẫn với gia đình, cô cũng luôn không chịu cúi đầu, giống như cô nhận lỗi trước chính là thừa nhận lời của ba mẹ vậy.
Trong xương cốt cô có một cỗ sức mạnh không chịu thua, muốn để ba mẹ nhìn xem, truyện tranh cũng không tồi tệ như vậy.
Đáng tiếc xảy ra chuyện như vậy, cô trăm miệng cũng không thể bào chữa. Thời gian dài như vậy, cô đến một người nói chuyện cũng không có.
Một người kiêu ngạo, bị đả kích, lại không có dẫn dắt đúng đắn, lúc nội tâm yếu đuối, so với người vốn yếu đuối càng sụp đổ nhanh hơn.
Tô Tín chính là một người như vậy.
Tô Tín có có chút bệnh thích sạch sẽ. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hách Bảo Bối từ đầu chí cuối đều không động đến cô.
Không phải là không đủ quan tâm, chỉ là bởi vì nhớ tất cả thói quen của cô.
Hách Bảo Bối mắt trợn trắng, “Tớ nói này, chuyện lớn như vậy sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405663/chuong-1634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.