Bệnh viện Nhân dân Đệ Tam.
Thời Sênh ngửa đầu nhìn mấy chữ lớn được ánh sáng đỏ thắp sáng, tâm tình hơi phức tạp.
Cô định vị dãy số kia, chính là ở đây.
Lúc này quá nửa đêm, cửa bệnh viện đến một bóng ma cũng không nhìn thấy, gió đêm thổi qua, chỉ cảm thấy âm u. Thời Sênh ôm cánh tay đi vào bên trong.
Lôi Đình hình như cũng đang ở bệnh viện này.
Ầy...
Thuận tiện thủ tiêu nam chính rồi.
Bệnh viện rất lớn, định vị ở khu nội trú. Thời Sênh đi rất lâu mới đến nơi, lúc này toàn bộ khu nội trú yên lặng đến mức rơi một cây kim cũng có thể nghe thấy tiếng. Buổi tối, trừ người nhà trông bệnh ra, những người khác đều không được ra vào khu vực này.
Thời Sênh men vào từ đại sảnh, đi thẳng đến tầng hai mươi.
Thang máy mở ra, một cô gái nhỏ mặc đồng phục y tá màu hồng ngẩn ra, “Cô...”
Thời Sênh bình tĩnh đi ra ngoài, “Đói rồi đi ra ngoài ăn bữa khuya.”
Cô gái nhỏ chớp chớp mắt, cũng không biết tin hay không.
Sênh làm bộ giả vờ đã quen, đi thẳng về phía trước, cho dù là giả, cũng phải giả ra thật.
“Này, cô đợi chút...” Cô gái nhỏ đuổi theo.
Thời Sênh hít thở sâu một hơi, xoay người, mỉm cười, “Còn có chuyện gì à?”
“Cô ở phòng bệnh nào?” Cô gái nhỏ hỏi.
Thời Sênh quét mắt qua gian phòng trước mặt cách đó không xa, mỉm cười đáp: “2016.”
“2016?” Y tá nhỏ cau mày, “Không đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405627/chuong-1652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.