“Lão sư Ôn Cố, tôi tiễn anh ra ngoài.” Xong chuyện Dương Hòe hung hăng thở phào, vội vàng tiễn vị ôn thần này đi.
“Không cần, tôi biết đường.” Ôn Cố cự tuyệt.
“Tôi tiễn anh nha đại thần.” Thời Sênh đứng lên khỏi ghế, mỉm cười, “Vừa vặn tôi cũng muốn ra ngoài.”
Thời Sênh trực tiếp chặn lại lời cự tuyệt phía sau của Ôn Cố. Môi hắn động động, ánh mắt quét qua người Thời Sênh, cuối cùng xoay đầu rời đi.
Thời Sênh khoát tay với Dương Hòe và Liên Dung, đuổi theo.
“Nữ thần...” Liên Dung ở phía sau cắn tay vẫy khăn, nữ thần bảo trọng!! Đợi Thời Sênh và Ôn Cố biến mất ở cửa phòng biên tập, Liên Dung hai mắt đẫm lệ nhìn Dương Hòe, “Nữ thần nhà em không phải là vừa ý lão sư Ôn Cố chứ?”
Dương Hòe lau mồ hôi lạnh, “Rất có thể.”
Lần trước cô còn hỏi hắn phương thức liên lạc, lần này lại cố ý ở lại đợi Ôn Cố, đây không phải là vừa ý thì là cái gì?
“Hu hu...” Nữ thần sao lại nghĩ không thông như thế!
“Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Ôn Cố hôm nay rõ ràng ôn hòa hơn trước kia nhiều. Anh thấy hai người này có triển vọng.” Dương Hòe lộ ra biểu cảm sứ giả.
Liên Dung: “...” Đáng sợ quá.
...
Thời tiết tháng mười một thỉnh thoảng sẽ có một trận gió lạnh thổi qua, khiến cho người ta nổi da gà, nhưng trên đường lớn vẫn có các cô gái khoe da khoe thịt không sợ lạnh.
Xe cộ qua lại, cả thành phố dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405616/chuong-1657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.