Sự thật đã chứng minh rằng không Thần Dương bị ảo giác mà bọn họ thực sự có thể nghe hiểu những lời cô và Cynthia nói khi lên vùng đất liền này.
“Thật kỳ lạ!” Thần Dương vò đầu rồi quay lại hỏi người ở phía sau: “Lão đại đâu rồi? Hỏi huynh ấy xem sao lại thế này?”
Vài người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta một hồi, cuối cùng đồng thời nhìn về chiếc thuyền phía xa, trăm miệng một lời nói: “Ta tưởng ngươi đã gọi lão đại rồi?”
“Không phải ngươi gọi sao?”
“Thời gian gấp như thế, ta lấy đâu ra cơ hội chứ, không phải lúc đó ngươi ở gần lão đại nhất sao?”
“Ta tưởng ngươi đã gọi rồi!”
“Ta cũng tưởng ngươi đã gọi!”
Mấy người đồng thời im lặng. bọn họ đều tưởng người kia đã gọi nhưng kết quả chẳng ai gọi. Lão đại của bọn họ vẫn còn ở trên thuyền.
Thời Sênh: “…” Còn có một lũ ngu ngốc tới nỗi quên cả lão đại của mình trên thuyền nữa.
“Lão đại, huynh yên tâm đi, bọn đệ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, sẽ không làm mất mặt huynh đâu!” Thần Dương giơ nắm tay hướng về phía con thuyền với vẻ mặt kiên định.
“Đúng, chúng ta có thể!”
“Chúng ta có thể!”
Mấy người đằng sau cũng phụ họa theo rồi cả bọn lại chụm thành một vòng tròn, lẩm bẩm lầm bầm không biết đang bàn bạc gì với nhau.
Thời Sênh: “…” Mạch não đám người này đặc biệt thật!
“A!”
Đột nhiên có tiếng thét chói tai vang lên, Cynthia run rẩy chỉ ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405312/chuong-1721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.