Chương trước
Chương sau
[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Nói đúng lắm...

Phía Trước Có Quái nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn đứng yên ở đó...

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Lúc trước có người nói Thần Vực có rất nhiều nhiệm vụ ẩn giấu nhưng người có thể kích hoạt nó lại rất ít, không ngờ ở Tân Thủ Thôn cũng có, sao bạn lại phát hiện ra thế?

Thời Sênh thấy cái tên Phía Trước Có Quái này đúng là ngốc thật, cô nói gì mà cũng tin.

Hiện tại người ngốc nghếch như thế, ngoại trừ nữ chính ra thì thật sự rất ít.

[Lân cận] Ông Nội Bây: Mi cứ chờ là biết, nhớ là đừng cử động đấy.

Thời Sênh nói xong những lời này liền đi về phía cổng của Tân Thủ Thôn.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: A, bạn đi đâu thế?

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Thêm bạn tốt đi?

Lời mời kết bạn lập tức đưa sang. Thời Sênh chẳng thèm nhìn đã từ chối luôn.

Chờ đến khi hắn phát hiện ra bị cô lừa chẳng lẽ không chạy tới giết cô à, nhìn bản cô nương ngu vậy sao? Không thêm, không thêm, không thêm, từ chối, từ chối, từ chối!

Thời Sênh đi ra ngoài cổng Tân Thủ Thôn liền phát hiện mình không ra ngoài được.

Cấp 0 mà đòi ra khỏi Tân Thủ Thôn à? Khinh tổ làm game chúng tôi là vật trang trí chắc?

Ha hả, trừ phi dùng plug in.

Tức giận thật!

Thời Sênh offline đi thiết kế plug in, tận một tiếng sau mới online trở lại. Cô vừa online liền nhìn thấy Phía Trước Có Quái đứng ngay bên cạnh cô.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Cô là kẻ lừa đảo.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Ở đó chẳng có gì hết.

[Lân cận] Ông Nội Bây: Ta nói gì mà mi cũng tin, mi là đồ ngốc à? Nếu có nhiệm vụ ẩn giấu thật thì ta sẽ nói cho mi biết chắc? Ta vừa dạy cho mi một bài, đó là đừng có tùy tiện tin tưởng người khác, miễn phí đấy.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái:...

Màn hình trước mặt Thời Sênh đột nhiên biến đổi, nhân vật ngã xuống đất.

Thời Sênh: “...”

Giết người xong, Phía Trước Có Quái liền thấy một dòng tin tức nhảy ra trước mặt mình. Hắn lập tức cảm thấy mình vào game giả rồi.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Cô... cô... Tại sao giết cô lại tụt cấp?

Vốn dĩ hắn đã lên cấp 6 rồi, vậy mà vừa giết cô một cái liền bị tụt xuống cấp 5...

Hắn nhanh chóng xem xét tin tức người chơi của Thời Sênh.

Tên người chơi: Ông Nội Bây

Cấp bậc: 0

Chức nghiệp: Linh sư

Thời Sênh về điểm hồi sinh.

[Lân cận] Ông Nội Bây: Mi giết được ta ở ngay trong Tân Thủ Thôn mới là không khoa học đấy!

Có game nào cho giết người trong Tân Thủ Thôn không?

Còn tụt cấp thì... cô cũng chịu, cô vẫn còn là gà mờ, không hiểu đâu.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái:...

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Vậy tại sao tôi có thể giết được cô thế?

[Lân cận] Ông Nội Bây: Làm sao ông đây biết được tại sao chứ?

Người này vừa thấy liền biết không phải người chơi mới, nếu đã không phải người chơi mới mà còn nghĩ tới việc giết người ở Tân Thủ Thôn, quả thực là con người kỳ diệu.

Thời Sênh vừa nói câu đó xong liền phát hiện mình lại bị giết, màn hình máy tính xám xịt, nhân vật bên trong còn phát ra một tiếng hét thảm thiết.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Đúng là có thể giết thật...

Thời Sênh giận, kiếm của ông đâu!

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: A a a, tôi tụt xuống cấp 4 rồi! Cô có độc nha!!!

Thời Sênh: “...” Nể tình hắn ngu như thế, cô không so đo với hắn nữa.

Nhờ vào cống hiến trước đó của Phía Trước Có Quái, Thời Sênh liền phát hiện ra hiện tại mình có hai BUG.

Người giết cô sẽ bị tụt cấp, cô có thể bị giết ngay cả ở Tân Thủ Thôn, vậy nghĩa là ở bất kỳ bản đồ nào cô cũng không an toàn.

Vì thế, tài khoản toàn 2 này quả thực có phần thưởng ư?

Lật bàn! Cái này thì tính là phần thưởng quái gì!

Rốt cuộc lão già Dư kia lấy cái tài khoản này ở đâu ra, có độc!

Thời Sênh ra khỏi Tân Thủ Thôn. Phía Trước Có Quái bị tụt cấp nên không ra được, vì thế hắn càng thêm kích động. Hắn nhìn thông tin cá nhân của cô, mới có cấp 0 thì sao có thể ra ngoài được chứ?

Phía Trước Có Quái không ngừng gửi yêu cầu kết bạn cho Thời Sênh.

Thời Sênh thấy phiền nên đóng luôn thông báo kết bạn.

Nhiệm vụ Tân Thủ là giết sói cấp 10 nên phải ra ngoài Tân Thủ Thôn. Đi tới bản đồ cấp 10 - 20 là Thanh Thảo Đường. Thời Sênh đi bộ qua đó, nơi này vẫn là bản đồ an toàn, chỉ cần cô không chủ động tấn công quái thì nó cũng sẽ không tấn công cô.

Người chơi nếu không mở PK thì cũng sẽ an toàn, cũng sẽ không bị người chơi khác tấn công. Đương nhiên, người chơi cũng có thể mở chế độ đồ sát, có điều nếu mở chế độ đồ sát này thì sẽ bị trừng phạt. Vì thế nếu không có thù sâu như biển thì người ta sẽ không mở chế độ này.

Thời Sênh đi bộ khắp bản đồ Thanh Thảo Đường, cuối cùng cũng tìm được sói, một đám sói cao lớn uy mãnh chỉ cần dùng móng vuốt cũng có thể cào chết được người chơi cấp 0 như cô.

Thời Sênh chuyển vòng quanh đám sói hai vòng, không biết plug in đã đánh được chưa...

Đúng lúc đang định tính toán xem có nên mở plug in không thì nhân vật của cô lại một lần nữa ngã xuống đất.

Thời Sênh: “...”

Nơi xa có mấy người đang đánh nhau, kỹ năng vừa lia qua liền giết chết cô, có tai bay vạ gió không cơ chứ!

Đáng sợ nhất là cô không mở PK cũng bị ngộ thương, vì thế chứng tỏ dù cô ở đâu, thậm chí cả ở khu an toàn thì cũng luôn trong tình trạng có thể bị người chọc chết.

Thời Sênh chết về Thân Thủ Thôn, bất hạnh lại chạm mặt với Phía Trước Có Quái.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Ha ha ha, sao cô đã quay lại rồi?

Phía Trước Có Quái tung tăng chạy tới trước mặt Thời Sênh, có vẻ như chẳng thèm quan tâm tới việc lúc trước Thời Sênh lừa hắn và hắn giết cô nên bị tụt cấp nữa. Đây mới quả thực là một tên ngây thơ!

[Lân cận] Ông Nội Bây: Chết về chứ sao.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Cô lại bị người ta giết à?

[Lân cận] Ông Nội Bây: Ngộ thương.

Phía Trước Có Quái đi vòng quanh cô hai vòng.

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Cô còn chưa tới cấp 1 nên dễ chết là đúng rồi, có muốn tổ đội với tôi không, tôi kéo cô!

[Lân cận] Ông Nội Bây: Không cần.

Thời Sênh quả quyết từ chối Phía Trước Có Quái rồi đi bộ ra khỏi Tân Thủ Thôn. Phía Trước Có Quái đi lẽo đẽo theo sau cô cũng rời khỏi đó. Thời Sênh xem thông tin của hắn, phát hiện tên này đã lên tới cấp 10 rồi.

[Lân cận] Ông Nội Bây: Mi hack đấy à?

Mới bao lâu mà hắn đã lên cấp 10 rồi!!!

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Không nha, vừa rồi sau khi cô đi, tôi nhận được một nhiệm vụ nên lên cấp 10 luôn.

[Lân cận] Ông Nội Bây:...

[Lân cận] Phía Trước Có Quái: Cô tới Thanh Thảo Đường làm gì thế? Có nhiệm vụ à? Nhiệm vụ gì thế? Tôi có thể giúp cô, thật đấy!

[Lân cận] Ông Nội Bây:...

Tên này ở đâu chui ra lảm nhảm thế này, kéo ra ngoài chém đầu cho trẫm!

Thời Sênh đi tới trước đám sói, đám người vừa rồi đánh nhau vẫn còn ở đó. Thời Sênh yên lặng tránh ra xa một chút, mở hệ thống cửa hàng ra. Ưu điểm duy nhất của game này là dù cấp 0 vẫn có thể vào cửa hàng mua một vài đạo cụ được.

Đương nhiên có thể mua đạo cụ gì thì phải tùy theo cấp của nhân vật mới được. Với cấp 0 hiện tại của Thời Sênh thì chỉ có thể mua kinh nghiệm đơn, thuốc hồi máu thôi.

Những đồ còn lại đều màu xám hết.

Thật là đau lòng!

Quan trọng nhất là cô cũng không có tiền!

Vậy thôi cứ vui vẻ hack đi!

“Cốc cốc!”

Thời Sênh chuẩn bị mở plug in thì lại có người gõ cửa, sau đó là tiếng mở khóa. Dư Quý đẩy cửa phòng ra, nhìn vào bên trong. Tầm mắt của hắn dịch chuyển từ màn hình máy tính sang người Thời Sênh: “Nên ngủ rồi.”

Giờ đã hơn nửa đêm, để cô chơi một lúc là muốn cô không lo lắng gì nữa, kết quả cô còn chơi tới nghiện.

“Chơi một tí nữa thôi.” Cô phải hack đã.

Thời Sênh quay đầu tiếp tục nhìn màn hình. Phía Trước Có Quái vẫn đang ríu rít trước mặt cô không ngừng, toàn bộ kênh chat Lân cận đều bị hắn chiếm hết.

Dư Quý duỗi tay ấn lên tường hai cái, màn hình trước mặt Thời Sênh lập tức tối đen.

Thời Sênh: “...” Ông nội anh chứ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.