Dư Quý và Thời Sênh cùng nhau ăn cơm xong. Thời Sênh nhìn khoảng cách tới lúc mình có thể thăng cấp còn rất xa nên cũng không tính toán chơi game nữa mà tung ta tung tăng theo Dư Quý đến thư phòng.
Có lẽ vì Thời Sênh quá mức ngoan ngoãn nên Dư Quý cũng rất dung túng cô.
“Cậu Ba, đây là hành trình của ngày mai.” Thượng Thư đọc qua công việc ngày mai một lần, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía cô bé đang nghịch lung tung trong phòng, sâu trong lòng dấy lên một cơn tuyệt vọng. Có chuyện gì thế này chứ, cậu Ba lại để cô bé này vào thư phòng của mình.
“Ừ.” Dư Quý cũng không ngẩng đầu, đáp một tiếng, “Ngày mai cô ấy sẽ tới công ty cùng tôi, chú đi chuẩn bị đi.”
“Dạ?”
Thượng Thư tưởng mình bị ảo giác, cậu Ba còn định mang cô bé này đi làm nữa sao?
Nói đùa đúng không?
Nhưng cậu Ba vốn không biết nói đùa.
Trời ạ, cậu Ba ơi, cậu làm sao thế này!
“Dư Quý.” Thời Sênh mang một quyển sách đi tới trước mặt hắn.
Dư Quý phất tay bảo Thượng Thư ra ngoài. Thượng Thư ra khỏi phòng với vẻ mặt tràn ngập cổ quái. Lúc đóng cửa phòng ông lại thấy cô bé kia chui vào lòng Dư Quý, trên mặt Dư Quý hoàn toàn không nhìn thấy một tí âm trầm nào, ngược lại còn cười rất hiền hòa.
Cậu Ba... thật sự thích một đứa trẻ con sao?
Đáng sợ quá!
Thượng Thư giật mình một cái rồi vội vàng khép cửa phòng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405229/chuong-1761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.