Thời Sênh ôm máy tính rời khỏi phòng. Giờ cô có thể đi lại tự do trong cả biệt thự rồi, nhưng vẫn không thể tùy ý ra khỏi biệt thự được.
Cô đi xuống nhà, Dư Quý đang ngồi trên sofa phòng khách, một chân đặt thẳng trên sofa, một chân khác hơi gập lại, máy tính đặt trên bụng, cả người đầy vẻ lười nhác và ưu nhã.
“Dư Quý.” Thời Sênh lao vào ngực anh. Dư Quý giơ máy tính lên cao mới không khiến cô bị đụng phải.
“Hấp tấp bộp chộp, cẩn thận một chút.” Dư Quý dịu dàng nhắc rồi đặt máy tính sang bên cạnh.
Thời Sênh chui vào trong lòng hắn. Dư Quý ôm lấy cô, nhìn cô và Hoa Phi Hoa nói chuyện.
[Đội] Hoa Phi Hoa: Dư Quý, sao cậu không nói gì hả?
Dư Quý liền đánh chữ trên máy Thời Sênh.
[Đội] Ông Nội Bây: Tôi có thể đọc được.
[Đội] Hoa Phi Hoa:...
Di động trong tầm tay Dư Quý hơi rung lên, bên trên hiển thị Tam hoàng tử nhắn tin tới.
---Dư tổng à, ngài tiết chế một chút đi, người ta còn là trẻ con, bé thế mà ngài cũng xuống tay được, cầm thú quá đi mất.
Khóe miệng Dư Quý hơi nhếch lên, trong đáy mắt có điểm vui vẻ, một tay bấm chữ, chữ liên tục nhảy lên màn hình, sau đó bấm gửi.
---Tôi sẽ chờ cô ấy lớn.
Dư Quý đặt điện thoại xuống, cúi đầu nhìn cô bé trong lòng đang chơi game. Một sinh mệnh đầy sức sống như thế được hắn ôm vào lòng, dường như căn nhà đầy khí chết chóc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405209/chuong-1771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.