“Lăng Quân.” Có người gọi tên Lăng Quân.
“Đội trưởng Hồ, mau đi thôi, không kịp nữa rồi.” Lăng Quân giơ tay ra kéo đội trưởng Hồ.
“Không được, Thượng tá Kỷ...”
“Quái vật sắp đến rồi, bây giờ chúng ta ở đây tức là đâm đầu vào chỗ chết, cho dù Thượng tá Kỷ có sống các người cũng không được gặp hắn được nữa đâu.” Lăng Quân nói nhanh.
“Lăng Quân, họ muốn chết thì cứ để cho họ đi, nếu cô còn không qua đây thì chúng tôi sẽ khóa cửa đấy.”
Dám phạm nhân thúc giục Lăng Quân.
Lăng Quân sốt ruột, “Đội trưởng Hồ!”
Thời Sênh vốn không muốn xuống dưới. Nhưng Kỷ Ngang muốn xuống dưới nên cô đành phải đưa hắn hạ xuống nóc nhà. Người vốn dĩ định rời đi, thấy thượng tá nhà mình từ trên trời rơi xuống, vừa sợ lại vừa mừng.
Lăng Quân nhìn thấy Thời Sênh, sắc mặt bỗng trở nên khó coi, sao đi đâu cũng gặp cô ta thế, đúng là âm hồn bất tán.
Thời Sênh đáp lại Lăng Quân bằng một nụ cười không rõ ý tứ, bây giờ phải giết chết nữ chính rồi.
“Đi thôi.” Lăng Quân cho họ nhanh chóng xuống dưới.
Thời Sênh để Kỷ Ngang đứng phía sau, không định xuống dưới.
“Thượng tá Kỷ, đi thôi.” Đội trưởng Hồ nhìn về phía Kỷ Ngang hét lên.
“Mọi người xuống trước đi.” Kỷ Ngang đoán Thời Sênh có thể muốn làm gì đó, từ chối đội trưởng Hồ.
Đúng lúc này, một con quái vật trèo lên. Sau đó là con thứ hai, con thứ ba. Người vẫn còn ở cửa lớn cũng mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405134/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.