Mẫn Đông ôm Lăng Quân, nhanh chóng chạy về phía cầu thang phía sau. Khi hắn chạy, Lăng Quân còn phát ra âm thanh thở gấp. Thời Sênh không thể tưởng tượng nổi loại tư thế này.
Đánh nhau mà còn chuyên nghiệp được như thế, đạo diễn ông chọn nhầm nam chính rồi đó. Vị này đến là để quay những thước phim không thể miêu tả được thôi sao?
Thời Sênh thở dài, tôi phải cho họ thêm một chút thời gian, tôi là một người lương thiện đó nha.
[Mau thôi đi, nếu cô mà là loại người đó, thì tên của tôi viết ngược lại luôn cho rồi.]
Tử Cẩu Nhị?
Cái tên này...
Cút!
Thời Sênh đảo mắt trong lòng, đồ thiểu năng Nhị Cẩu Tử.
Ông đây sẽ đuổi sao?
Đuổi cái khỉ!
Ông đây sẽ cho nổ banh luôn, không tin là hắn vẫn dám ở lại được trong này.
Thời Sênh và Kỷ Ngang đi ra khỏi tòa kiến trúc, ném quả cầu năng lượng về phía tòa kiến trúc. Một tòa kiến trúc hoành tráng nổ tung chỉ trong chớp mắt. Người ở tòa nhà bên cạnh suýt nữa thì sợ đến quên cả đánh quái vật.
Thời Sênh nhìn hai bóng trắng vọt ra bên ngoài, tức đến nghiến răng kèn kẹt. Thế mà còn chưa chết, tác giả đại nhân thiên vị quá rồi đấy.
... Tác giả lúc nào cũng thiên vị, từ trước đến giờ chưa bao giờ yêu thương bia đỡ đạn.
Thời Sênh đặt Kỷ Ngang sang một vị trí an toàn, đuổi theo bóng trắng kia. Mẫn Đông có lẽ muốn cắt đuôi Thời Sênh, nên càng tăng tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405128/chuong-1813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.