Dị thú mà họ biết có da lông, trắng nõn như mây trắng, thân hình giống như con báo, nhưng to hơn con báo rất nhiều, trên đầu mọc hai chiếc sừng nhỏ... chứ không phải các loại hình thú mà những đám bóng đen này ngưng tụ thành.
Đây cũng là lý do tại sao không ai nhận ra chúng.
“Tiểu tinh linh, ở mãi trên trời không mệt sao? Muốn nghe thì xuống đây mà nghe.” Bóng đen đột nhiên nhìn lên trời.
Đám người vốn đang thảo luận rôm rả đồng loạt nhìn lên trời.
Thời Sênh ở giữa vòng vây của mấy con dị thú, dừng lại giữa không trung. Cô lắc chân, áo choàng chuyển động, để lộ ra chiếc váy bằng lá cây màu xanh biếc.
“Không có hứng. Ta thương lượng với các ngươi một chuyện.” Thời Sênh cúi nhìn bóng đen.
“Các ngươi chắc cũng cần chút thời gian bàn bạc, ta sẽ quay lại sau.”
Bóng đen ném lại câu này, rời khỏi chiếc ghế bay lên không trung, cùng với Thời Sênh biến mất trong thân ảnh đám dị thú.
...
Bên bờ vực sâu.
Thời Sênh nhảy từ trên thiết kiếm xuống, thống lĩnh dị thú xuống ngay sau cô, “Tiểu tinh linh, ngươi đã giúp chúng ta một chuyện lớn, có gì cứ nói.”
Nếu không có cô giúp đỡ, thì dù chúng có thoát ra ngoài được, cũng sẽ bị tổn thương nguyên khí nghiêm trọng, sau khi thoát ra phải tu dưỡng một khoảng thời gian rất dài, không thể nhanh chóng tập hợp những người này ở đây thế này được, cho nên quả thực cô đã giúp chúng một chuyện rất lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405089/chuong-1832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.