Cành cây xanh biếc trong tay Kính Lâm áp sát hơn vào cổ hắc tinh linh, “Tại sao lại làm như vậy?”
“Tại sao à?” Hắc tinh linh giống như nghe được câu chuyện nực cười chưa từng thấy, “Ngươi còn chưa rõ tại sao ư?”
“Vị trí vua tinh linh là do cây sinh mệnh chỉ định, không liên quan đến bất kỳ tinh linh nào khác. Tại sao ngươi lại làm liên lụy đến nhiều tinh linh vô tội như vậy chứ?”
Hắc tinh linh không hề phản ứng lại với câu nói của Kính Lâm, mà tỏ vẻ không sao nói: “Cho nên ta mới ăn trộm vương miện tinh linh, để cây sinh mệnh không thể tiếp tục đưa ra quyết định được nữa.”
“Kính Lâm, chuyện sai nhất mà ngươi đã làm, chính là không nên để chúng thả ta đi. Bây giờ có phải là ngươi thấy hối hận lắm không? Kính Lâm, ngươi quá mềm lòng. Ngươi không thích hợp với vị trí này. Ngươi phải cảm ơn ta. Nếu không phải là ta đóng băng tộc tinh linh lại, thì khó mà biết được bây giờ các người đang phải sống cuộc sống như thế nào...”
Hắc tinh linh nhìn xuống phía dưới, ý châm chọc càng nặng nề hơn, “Cứ nhìn đám con người tham lam này đi. Nếu không phải là ta, kết cục của tộc tinh linh cũng sẽ giống như dị thú, thậm chí là còn thảm hơn. Ngươi vẫn luôn ngây thơ cho rằng thế giới này rất tốt đẹp, nhưng ngươi không nhìn thấy sự đen tối của thế giới này. À, không đúng, có lẽ là ngươi nhìn thấy rồi, nhưng chỉ là ngươi không muốn thừa nhận mà thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405081/chuong-1836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.