Vầng trăng dần nhô cao, gió nhẹ phất phơ.
Thanh Yến khoanh tay đứng nhìn lâu đài cổ ở phía xa.
“Chúng ta tới đây làm gì thế? Hóng gió à?” Thời Sênh không nhịn được đành phải hỏi. Họ đã đứng thế này tới nửa tiếng đồng hồ rồi.
“Chờ.” Thanh Yến lời ít mà ý nhiều.
Chờ cái gì chứ?
Chờ bên trong đánh nhau à?
Bên trong có đánh nhau hay không thì cô không biết. Cô chỉ biết là mình đã nhìn thấy nữ chính.
Nữ chính tiến lên núi theo một con đường mòn nhỏ, lấy khả năng của một tuyển thủ quốc gia để vượt qua mọi rào cản, chướng ngại lên núi vô cùng nhẹ nhàng, đang đi về phía lâu đài cổ.
“Con người vào kìa.” Thời Sênh chỉ vào Lương Sắt, “Anh không ngăn cản lại à?”
Thanh Yến vẫn duy trì tư thế cũ, mí mắt hơi rũ xuống, vừa lúc nhìn thấy thân ảnh của Lương Sắt biến mất. Hắn thu lại ánh mắt với vẻ chuyện chẳng liên quan tới mình, “Chuẩn bị bắt đầu rồi.”
“Cái gì cơ?”
Thanh Yến xoay người đi tới trước mặt Thời Sênh, quỳ một gối xuống.
Sặc!
Làm gì thế?
Đột nhiên lại dùng lễ lớn như vậy.
Thanh Yến nắm lấy tay Thời Sênh: “Tôi hỏi một lần cuối cùng, em thật sự không muốn làm người nối dõi của tôi?”
Hoảng sợ.jpg
Chẳng lẽ không làm người nối dõi của hắn thì sẽ bị hắn xử lý luôn sao?
Mẹ ơi, Phượng Từ lần này đáng sợ quá, dọa chết bản cô nương rồi!
Thời Sênh lắc đầu, ai muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2404921/chuong-1863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.