Thời Sênh cầm huyết thanh về nhà tiêm vào cho Tinh Thuần. Hiệu quả rất tốt, sau khi tiêm vào, tình hình của Tinh Thuần liền khá hơn rất nhiều.
“Chị... Chị, anh em thế nào rồi? Anh em đâu?” Tinh Thuần vừa tỉnh lại đã kéo tay Thời Sênh hỏi về Tinh Qua.
Thời Sênh bình tĩnh đáp: “Chị không biết.” Để thợ săn quỷ hút máu chuyển đồ cho thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
Hốc mắt Tinh Thuần đỏ bừng: “Chị... em rất sợ.”
Thời Sênh vỗ nhẹ đầu cô ta.
Tinh Thuần lặng lẽ khóc trong phòng. Cô ta thấy rất khó chịu, không phải khó chịu về thân thể mà là khó chịu trong tim.
Cô ta cảm thấy nhất định anh trai mình đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
“Em muốn đi tìm anh em.”
Thời Sênh ấn cô ta xuống: “Em tỉnh lại đi, như em bây giờ ra ngoài cũng chỉ là tìm chết, đừng uổng phí thuốc mà anh của em tìm về cho em.”
“Không, em muốn đi tìm anh ấy, em chết cũng phải chết cùng một chỗ với anh trai em. Chị, chị để em đi. Em không thể mất đi anh trai mình được.” Tinh Thuần giãy giụa, nước mắt tràn ra khỏi khốc mắt, rơi xuống tay Thời Sênh, nóng bỏng.
Cô không tốn nhiều sức lắm là có thể giữ được Tinh Thuần, nhưng cô lại buông lỏng tay ra, Tinh Thuần lảo đảo chạy ra khỏi cửa.
Thời Sênh thong thả lau nước mắt trên mu bàn tay, thở dài rồi cũng ra ngoài theo.
...
Huyết tộc phương Đông và huyết tộc phương Tây đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2403956/chuong-1880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.