Thời Sênh đứng ở ngoài cửa, phiền muộn nhìn lên trời.
“Thành chủ, đi thôi.” Vọng Thư xách theo bội kiếm đi ra.
“Không đi được.” Thời Sênh phiền muộn mở cửa lớn ra. Bên ngoài đang bị một đám người vây quanh, không phải người nào khác, chính là người của Tử Vi sơn trang.
Vừa mở cửa liền thấy được một đám gương mặt lạnh như tiền của đám người Tử Vi sơn trang.
Vọng Thư trấn định xoay người lại, đi vào phòng xách Dịch Chính ra, giao cho người của Tử Vi sơn trang.
Tử Vi sơn trang: “...”
Thả người dễ dàng thế sao?
Không có âm mưu gì đấy chứ?
“Không cần à?” Vọng Thư nhướng mày, “Thế thì ta giết đi đấy.”
Người của Tử Vi sơn trang lập tức tiến lên nhận lấy Dịch Chính. Bọn họ yên lặng đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết lặng lẽ giao lưu cái gì mà cuối cùng biến mất theo các phương hướng khác nhau.
Người của Tử Vi sơn trang vừa đi, lại có một đám người xông tới từ các hướng khác nhau.
“Thanh Diên ở đây!”
“Thanh Diên, mau giao Quỷ Khốc ra đây!”
“Quỷ Khốc là của ta!”
“Của ta!”
Thời Sênh: “...”
Sau khi trên giang hồ có tin cô có Quỷ Khốc, đây là lần đầu tiên có người tìm tới cửa.
Cô không có Quỷ Khốc, nhưng kiếm giết người không chớp mắt thì cô lại có một thanh, cũng không biết đám người này có thừa nhận nổi hay không mà thôi.
“Để ông đây dạy các ngươi cách làm người.” Thời Sênh móc thiết kiếm ra, xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2403900/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.