Gã đàn ông hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang một bên, không muốn trả lời.
Thời Sênh cũng không muốn biết tại sao Lưu Quang Môn bị diệt môn, vì thế cô cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy mà thôi. Gã đàn ông không trả lời, cô cũng không có ý tiếp tục hỏi nữa.
Gã đàn ông thoáng nhìn thấy Thời Sênh chống kiếm đứng lên, xách theo thanh thiết kiếm lấp lánh hàn quang, dường như chuẩn bị...
Gã đàn ông trợn trừng mắt, cô ta chỉ hỏi một câu thôi ư?
Chẳng lẽ không nên ép hỏi sao?
Tại sao chỉ hỏi một câu rồi không hỏi nữa?
Đối với hành vi không hợp lẽ thường này của Thời Sênh, chắc chắn gã đàn ông không thể nào lý giải được, vì thế đến cuối cùng hắn cũng chẳng hiểu tại sao mình lại chết sớm như thế.
Thời Sênh xử lý tên Trình Giảo Kim giữa đường nhảy ra này xong liền nhảy xuống đài, túm lấy một người, đưa cho hắn giải dược tìm được từ trên người đám người mặc áo đen kia.
Người nọ run rẩy ăn thuốc giải xong, trong đầu toàn là câu hỏi không biết ma nữ này muốn làm gì?
Vừa rồi hình như hắn cũng không làm gì đắc tội cô ta mà!
Thời Sênh nhặt một thanh kiếm trên đất lên ném cho hắn, lại chỉ vào Nguyễn Chỉ Mạt đang bị trói: “Đi giết cô ta đi.”
“Tại... tại sao chứ?” Người nọ bạo miệng hỏi một câu, cô ta lợi hại như thế, tại sao không tự mình giết chứ?
Mắt môi Thời Sênh cong lên: “Ngươi có đi hay không hả?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2403874/chuong-1919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.