Bỗng nhiên gương mặt Thời Sênh trở nên lạnh lùng, “Thần tiên không can dự vào chuyện của người trần, nếu không sẽ phạm vào luật trời.”
Giản Ý: “...” Cô có trúng tà mới đi tin cô ta.
Sao cô lại có thể nghĩ cô ta là thần tiên thật vậy?
Bệnh thần kinh cũng lây nhiễm được sao?
Thế nhưng Giản Ý không có thời gian để băn khoăn về chuyện này, “Mọi người giữ chắc vào, đừng có buông tay, nhất định không được buông tay.”
Gió cát có thể thổi bay người lên trời, nếu một khi buông tay ra thì coi như xong đời.
Giản Ý ở phía trước dặn đi dặn lại, nhưng vẫn có người buông lỏng tay ra, bị gió cát cuốn vào trong. Ban đầu vốn là một đội ngũ rất khổng lồ, lúc này đã rất nhỏ bé. Giản Ý có chút bất lực. Cô là người lãnh đạo đội ngũ, nhưng lúc này lại phải chứng kiến bao nhiêu người bị gió cát cuốn vào như vậy.
“Tại sao cô ta lại không hề bị ảnh hưởng gì vậy?”
“Cô hỏi tôi, tôi biết hỏi ai!!” Người bên cạnh ảo não gào lên.
Giờ đã sắp mất mạng đến nói rồi, lại còn có tâm trạng đi quan tâm đến người khác nữa.
“Phía trước có một chỗ tránh được, mọi người đi nhanh lên.” Giản Ý đi phía trước, chỉ vào một tòa kiến trúc hơi cao có vẻ tương đối chắc chắn.
Tòa kiến trúc này rất lớn, có lẽ là kiến trúc được xây dựng mang tính biểu tượng.
Những kiến trúc như vậy đa phần đều được thiết kế chống chấn động, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2403854/chuong-1929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.