Hành lang nào cũng dài như nhau, Thời Sênh căn bản không biết được mình đang ở đâu.
Ăn no bụng liền thấy buồn ngủ, cô đi men theo hành lang một đoạn, chuẩn bị tìm chỗ nghỉ ngơi một lát.
Hành lang phía trước có mấy căn phòng. Thời Sênh đi qua đó, đứng giữa hai căn phòng do dự một lúc, rồi chọn đi vào căn phòng phía tay trái. Tay cô vừa đặt lên nắm đấm cửa, cánh cửa phòng phía sau đã mở két ra.
Tuy Thời Sênh không quay đầu lại nhưng khi vừa nhìn rõ người đứng sau cánh cửa thì cả người cô lập tức lùi lại, dán chặt lên tường.
“Anh...” Thời Sênh liếc nhìn lối đi, “Sao anh lại đến được đây nhanh thế?”
Vừa rồi chẳng phải hắn vẫn còn ở trong căn phòng toàn là bánh điểm tâm hay sao?
Người này sao đã chạy đến trước mặt cô nhanh thế này rồi, chẳng lẽ hắn đi đường vòng hay sao?
“Đây là khu vực cấm.” Đối phương chỉ lên ký hiệu trên tường, lạnh mặt lại, giọng nói giống như đóng băng, “Cô ở đây làm gì?”
Thời Sênh: “...” Tôi cũng không biết tôi ở đây làm gì, tôi là ai, hắn là ai?
Ngữ khí nói chuyện này, rõ ràng không phải là nam sinh giận dữ khi nãy.
Nhưng hắn đúng là trông giống y hệt như nam sinh vừa nãy.
Ngoài quần áo và biểu cảm trên gương mặt ra, đầu tóc và gương mặt đó đều hoàn toàn không có gì khác.
Anh em sinh đôi sao?
Hít thở sâu.
Bình tĩnh.
Bình tĩnh.
Bình tĩnh cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2403838/chuong-1937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.