Trảm Long Vệ cực kỳ tinh ý đưa đồ qua.
Phượng Từ bưng đồ ăn đi vào. Lúc này thần kinh căng thẳng của Trảm Long Vệ mới hơi thả lỏng ra: “Thật dọa người!”
“Gia chủ đúng là định nuông chiều thiếu gia Phượng Từ như ông trời rồi.”
“Thế thì có là gì, gia chủ thích chiều thì chiều thôi, đó là phúc khí của thiếu gia Phượng Từ.”
“Tôi nghe nói vì cậu nấu cơm ngon nên mới lâm thời được trưng dụng có đúng không?” Có người đẩy Trảm Long Vệ vừa đưa cơm lên kia.
Trảm Long Vệ xoay người lại, “Hả? Ờ, đúng là thế đấy...”
Trước kia hắn ở đội khác, chưa đủ tư cách tham gia đội mười, nhưng sau đó hắn lại nhận được mệnh lệnh của đội trưởng bảo hắn tới đội mười báo danh.
Hắn còn tưởng cuối cùng cũng có người phát hiện ra dị năng thiên phú của mình, ai ngờ rằng chỉ gọi hắn đi theo làm đầu bếp.
Haizz...
“Cậu nấu cơm ngon thật mà, khá hơn mấy thực phẩm chức năng và thuốc dinh dưỡng của chúng ta nhiều.” Một Trảm Long Vệ cảm thán.
“Trước kia ra ngoài với gia chủ cũng chỉ có thể dùng thuốc dinh dưỡng. Có đôi khi thuốc dinh dưỡng không đủ, gia chủ còn bảo chúng tôi ăn cỏ. Chúng tôi có phải dê đâu chứ, ăn cỏ làm sao được! Những ngày tháng đó thật sự quá tuyệt vọng.”
“Lần này còn có cơm mà ăn, thật là hạnh phúc.”
Trảm Long Vệ thay phiên nhau khen anh chàng đầu bếp một lượt.
Đầu bếp gãi đầu, tỏ vẻ ngượng ngùng: “Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2403775/chuong-1967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.