Chẳng lẽ không phải thế à?
Bọn họ tận mắt nhìn thấy Đế Đô Tinh của tinh hệ Xích Nguyệt bị nổ tan tành cơ mà.
Thần Hành xòe tay kéo váy mình lùi về sau mấy bước, hừ lạnh: “Sao Thập Phương có thể chết được chứ, không thấy chủ nhân chẳng lo lắng tí gì à?”
Còn lâu chủ nhân mới để Thập Phương chết. Thập Phương đi theo chủ nhân lâu như thế, chủ nhân cho anh ta bao nhiêu là bảo vật giữ mạng, sao có thể chết được cơ chứ, cái đám này thật ngu ngốc.
Trảm Long Vệ lại cảm thấy rất chua xót, có bao giờ gia chủ lo lắng cho ai đâu cơ chứ?
Chỉ có chàng trai biến sắc mặt còn nhanh hơn lật sách kia là được độc sủng mà thôi.
“Tóm lại, Thập Phương không sao cả đâu, sẽ sớm trở về thôi.” Thần Hành ôm gương mặt nhỏ nhắn của mình, “Tôi không thèm chơi với các anh nữa, chẳng vui tí nào hết.”
Nhờ có câu nói của Thần Hành mà tâm tình của đám Trảm Long Vệ cũng đỡ hơn một chút, nhưng một ngày vẫn không thấy Thập Phương đâu thì bọn họ sẽ lo lắng thêm một ngày, chỉ trông ngóng Thập Phương sớm quay về.
Thần Hành vừa xuất hiện sẽ lại bị đám Trảm Long Vệ vây lấy, hỏi cô nhóc chừng nào Thập Phương sẽ về, hiện giờ đang ở đâu.
Thần Hành thấy rất phiền, cuối cùng liền biến thành cái máy tính bảng luôn, không thèm ra ngoài nữa.
Thần Hành ghét biến thành máy tính bảng nhất, vậy mà lúc này nhóc lại cam tâm tình nguyện biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2403761/chuong-1975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.