So với bạn cùng tuổi thì nó trưởng thành sớm hơn, được thừa hưởng mọi tính cách của cha mình, lại còn là một đứa rất cao ngạo, lãnh đạm, Yến Thanh Ti cảm thấy chính cô cũng không thể quản nổi thằng con nhà mình
Lúc hai bà mẹ đang nói chuyện ở phòng khách, Hạnh Nhân nắm tay Tiểu Cửu chậm chạp đi ra ngoài.
Tiểu Cửu nhìn về phía xích đu.
Hạnh Nhân hỏi: “Muốn ngồi xích đu à?”
Tiểu Cửu gật gật đầu, ánh mắt to tròn nhìn nó, thanh âm ngọng ngịu: “Anh giúp em đi.”
Một lát sau, Hạnh Nhân đi tới đằng sau chiếc xích đu: “Còn không tới đây?”
“Cảm ơn anh.” Tiểu Cửu reo vang một tiếng, chạy tới.
Hạnh Nhân ngoắc ngoắc gọi lái xe bế Tiểu Cửu ngồi lên xích đu, sau đó xua xua tay: “Chú đi đi.”
Lái xe gãi gãi mũi, chẳng lẽ hắn không cần chờ, chờ hai đứa này chơi xong lại bế cô nhóc kia xuống à?
Hạnh Nhân đứng ở đằng sau đẩy đẩy, nó còn bé nên sức cũng chưa nhiều, không thể đẩy xích đu lên cao được.
Chơi trên xích đu một hồi, Tiểu Cửu muốn xuống.
Nũng nịu gọi: “Anh, em muốn xuống.”
Hạnh Nhân đi tới trước mặt con bé: “Nhảy xuống, anh đỡ em.”
Tiểu Cửu cắn cắn môi: “Anh… cao quá, em sợ.”
Hạnh Nhân vươn tay: “Anh có thể tiếp được em, nếu em không xuống được thì cứ đợi ở đây đi.”
Tiểu Cửu tội nghiệp nhìn nó: “Vậy… Anh nhất định phải đón được em nha.”
“Nhanh chút đi, đừng chần chừ.”
Tiểu Cửu bĩu bĩu môi, sau đó từ trên xích đu nhảy xuống.
Kỳ thực, xích đu không cao lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882420/chuong-1991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.