Chương trước
Chương sau
"Đã có xe này, về sau, nhà chúng ta muốn đi ra ngoài chơi cũng thuận tiện, hơn nữa Miên Miên mấy tháng tới lúc đi bệnh viện, có xe rộng rãi cô ấy ngồi cũng thoải mái một chút."
Ông Quý nghe xong, không ngờ Mộ Dung Miên vậy mà cũng là vì toàn tâm toàn ý với Quý Miên Miên, mới vừa nãy còn cảm thấy nó tiêu tiền có chút nhanh, bây giờ toàn bộ lại thành tán thưởng.
Thằng nhóc này thật biết suy nghĩ, tâm tư tinh tế tỉ mỉ lại đặc biệt quan tâm, hiểu rõ với con gái của ông, hơn nữa trong lòng còn có cả phần hai ông bà.
Còn nghĩ lại, biệt thự Mộ Dung Miên mua là chỗ ở của cả nhà bọn họ, đến tên bản thân nó cũng không có ghi.
Cửa hàng cũng là vì sinh kế sau này, phòng ngừa miệng ăn núi lở.
Mua xe cũng vì cả nhà đi xa cũng tiện lợi, nó làm tất cả đều không vì bản thân, mà đều là vì những người khác trong nhà suy nghĩ.
Ông Quý chỉ cảm thấy, con rể này thật đúng là khó tìm, càng ở chung với nó càng cảm thấy, thanh niên này vô cùng ưu tú, con gái ngốc nhà ông đúng là có phúc của người ngốc.
Về đến nhà, bà Quý hỏi: "Hai bố con nhà ông làm sao mà đi ra ngoài lâu như vậy?"
Vừa nói xong, trông thấy ông Quý vẻ mặt tươi cười, khóe mắt nếp nhăn đều rõ cả, trên người ông từ đầu đến chân, mỗi một cọng tóc tựa hồ cũng tỏa ra một tin tức: Tôi vô cùng vui vẻ!
Bà Quý hỏi: "Ô... lão Quý thế nào mà cao hứng như vậy?"
Ông Quý cười hắc hắc: "Hôm nay gặp phải chuyện vui vẻ, con gái đã tìm cho chúng ta một chàng rể tốt."
Bà Quý cười nói: Con rể tôi khẳng định tốt mà, đúng rồi, chọn được nhà chưa?"
Ông Quý gật đầu: "Xong rồi, xong rồi, chờ lắp đặt thiết bị sau đó chúng ta có thể vào ở, nói không chừng, cháu còn chưa ra chúng ta đã có thể ở nhà mới rồi."
"Vẫn là căn hộ kia?"
"Không phải cái đó, căn hộ đấy bọn họ bán đi rồi, Tiểu Mộ đã chọn một cái khác."
Bà Quý nghe xong nóng nảy: "Nhà cửa thế nào, có ánh sáng với thông gió được không? Ai nha, sớm biết như vậy tôi đã đi cùng, hai người đàn ông làm việc không quá tỉ mỉ, sao không gọi điện cho tôi."
Bà Quý lo lắng, lúc trước căn hộ kia hai ông bà đều rất hài lòng, không nghĩ họ vừa về là đã bị bán rồi.
Nhưng bà nghe xong, lúc trước căn hộ vừa ý không còn, thay đổi cái khác bà có thể không vội sao? Nếu là đổi cao, thấp, vị trí không tốt thì phải làm sao bây giờ?
Ông Quý cười nói: "Tầng một."
"Cái gì? Tầng một, như vậy sao được, đây chính là tòa nhà cao tầng, tầng một khẳng định thông gió không tốt, hơn nữa không chừng về sau đều không thấy được mặt trời. Mau mau, ông đi theo tôi, tôi đi trả lại nhà, không thể tiêu tiền uổng phí." Bà Quý sốt ruột, thò tay định kéo ông đi.
Ông Quý cười giỡn: "Yên tâm, yên tâm, tôi khẳng định căn này so với cái lần trước nhìn còn đẹp hơn, ánh sáng thông gió, phong thủy đều được, bà đừng lo lắng."
"Làm sao mà tốt được chứ?"
Ông Quý bỏ tay ra: "Bởi vì trên lầu của chúng ta không có người đó?"
Bà Quý sững sờ: "Hả?"
Ông Quý hất cằm lên, vẻ mặt đắc ý nói: "Con rể mua cho mẹ con bà là biệt thự, những cái bà lo lắng kia đều không cần để trong lòng."
"Cái gì? Biệt thự?" Bà Quý kinh hô một tiếng, hoàn toàn không thể tin được, bọn họ hai người chạy ra ngoài vậy mà lại là mua biệt thự.
"Đúng vậy, Tiểu Mộ mua biệt thự, chỗ bán nhà có một nhân viên nữ mắt chó nhìn người kém, tôi hỏi qua cô ta căn hộ lần trước xem còn không? Lại bị cô ta một phen làm nhục."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.