Nghe thấy thanh âm của phu nhân Jones, từ sâu trong lòng Quý Miên Miên nảy sinh ra một niềm chán ghét cực lớn.
Cô đương nhiên biết chồng mình không phải là Mộ Dung Miên thật.
Nhưng cái này thì có liên quan quái gì tới bà ta cơ chứ?
Mụ già này trong lòng đã thối nát tới cực điểm rồi, ánh mắt lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào túi tiền của người khác, mụ dựa vào cái gì mà cảm thấy người ta phải đưa cho mụ tiền chứ?
Phu nhân Jones nói chồng cô và Mộ Dung Miên thật kia không hề có quan hệ gì với nhau, hình như bà ta muốn dẫn dụ cô mắc bẫy, để cô để bụng chuyện này, sau đó sẽ xui khiến cô đi làm việc gì đó.
Nhưng bà ta không biết, Quý Miên Miên không cần những thứ kia, Mộ Dung Miên thật hay giả thì liên quan gì tới cô chứ? Chồng cô chính là chồng cô, chẳng liên quan tới ai cả.
Cô chỉ cần anh vẫn ở cạnh cô, luôn ở bên cô, còn những chuyện khác cô không bận tâm.
Nếu đã yêu một người thì cô tuyệt đối sẽ không nghi ngờ anh, không thể vì người ngoài nói hươu nói vượn mấy câu mà không tin tưởng người mình yêu nữa.
Quý Miên Miên siết di động trong tay, cười lạnh lùng: “Khi tôi còn ở trong nước, chị của tôi đã từng nói với tôi rằng, có một loại tiện nhân đáng ghê tởm nhất, đó là những kẻ luôn luôn dành hết thời gian để nhìn chằm chằm vào người khác, luôn cảm thấy đồ của người ta là của mình. Trước đây tôi còn không hiểu, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882300/chuong-1871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.