Quý Miên Miên không muốn chọc tức Mộ Dung Chí Hoành, cô cũng khá đồng tình với ông lão trước mắt này.
Từ góc độ của ông ấy mà xét, ông ấy không hề sai, thậm chí còn một lòng nghĩ cho con, sợ rằng sau khi mình chết thì con trai sẽ bị người khác bắt nạt, nên mới muốn tìm một người vợ có thể giúp đỡ con trai mình.
Nhưng ông ấy lại không biết rằng, đứa con duy nhất của mình đã chết rồi.
Vừa nghĩ tới đây, Quý Miên Miên càng không thấy ác cảm với ông lão trước mắt này, từ nhỏ ba mẹ cô đã dạy cô làm người phải biết nghĩ đến người khác.
Tuy cô không ghét ông nhưng cũng không thể thánh mẫu đến mức đồng ý yêu cầu đó.
Nếu như hai người thật lòng yêu nhau sao có thể nỡ rời bỏ đối phương, rồi nhìn người ấy đi cưới người khác?
Bản thân nghĩ muốn tốt cho anh ấy, có thật sự là muốn tốt cho anh ấy hay không?
Không hẳn thế, lấy một người không yêu, chẳng khác nào dùng hạnh phúc cả đời để đánh đổi, mà cái giá của nó lại quá lớn đi!
Nếu như thật lòng thích nhau, thì mặc kệ con đường phía trước có bao nhiêu gian khổ, cho dù dưới chân có cắm đầy chông gai thì cũng đều sánh bước cùng anh ấy, tin tưởng anh ấy và cũng tin tưởng chính mình.
Hơn nữa, cô đã mất đi anh ấy một lần, nên không ai có thể hiểu được nghĩa của hai chữ trân quý hơn cô.
Mộ Dung Miên bây giờ là giả, anh ấy càng không phải con trai ruột của Mộ Dung Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882238/chuong-1809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.