Chương trước
Chương sau
Với sức lực của Quý Miên Miên, muốn vặn gãy cánh tay một người đàn ông trưởng thành là chuyện quá dễ dàng.
Vị chú họ của Mộ Dung Miên đã đau đớn đến mức mặt trắng bệch, trong lòng lại vô cùng sốt ruột, lo lắng cho hai gã tình nhân của mình, lại lo cho bí mật về giới tính thật của mình bại lộ. Hắn không phải kẻ ngốc, vừa xong hắn tới đây là muốn khiến sự tình náo loạn, càng loạn càng tốt, để Mộ Dung Miên không còn tâm trí để làm chuyện khác.
Ai ngờ bên cạnh Mộ Dung Miên lại có người phụ nữ lợi hại thế này chứ, hắn gào lên: “Buông, buông tao ra... Tay tao gãy mất... Cứu tôi với, cứu với...”
“Mọi người đều thấy đó, bọn họ không những không cho chúng ta câu trả lời thuyết phục mà còn khi dễ người khác như vậy, quả thật là khinh người quá đáng mà...”
Một đám người lập tức xông lại, tất cả đều có vẻ kích động nhưng cũng chưa có ai thật sự động thủ.
“Cứu tôi với, gọi cảnh sát tới đây đi...”
“Phóng viên đâu, mau mau chụp ảnh lại, để xem bọn họ còn kiêu ngạo đến lúc nào?”
Quý Miên Miên cười lạnh: “Kiêu ngạo sao? Ý các người là, tôi nên để chồng mình bị các người đánh đến đầu rơi máu chảy thì mới là công bằng phải không?Một đám người già đầu mà cư xử như một đám trẻ ranh.”
Nếu không phải ở đây có phóng viên thì cô đã thật sự động tay động chân rồi, những kẻ này là cố ý đến đây lưu manh gây sự.
Mộ Dung Miên phất tay, khoé môi nở nụ cười lạnh: “Chú đã nói thế, vậy thì cứ kêu cứu thôi, sự tình đã đến nước này, mọi người muốn làm loạn thế nào thì cháu sẽ phối hợp như thế. Chẳng qua, cháu nghĩ phía cảnh sát nhất định đang có rất nhiều việc, vợ chú chắc giờ đang ở cùng cảnh sát rồi đó, chú xem có đúng không?”
Sắc mặt người nọ biến hoá vô cùng đặc sắc, thoắt hồng thoắt trắng, căn bản không dám nhìn Mộ Dung Miên: “Mày... mày...”
Quý Miên Miên liếc mắt nhìn hắn, vẻ mặt khinh thường, nói: “Thật ra, so với giải quyết vấn đề này, tôi nghĩ mọi người càng muốn biết rằng ông...”
Quý Miên Miên còn chưa dứt lời, mặt ông chú này đã không còn một giọt máu, cuống quýt nói: “Randy, Randy... Là chú không đúng... Chú bị ma quỷ ám rồi, tự nhiên lại tham tiền đến vậy… Gây ra chuyện thế này, thật ra... chú chỉ muốn tranh thủ cho nhân viên của mình thêm ít nhiều quyền lợi...”
Những lời này của hắn vừa dứt lại khiến đám người do hắn lôi kéo dần dần im bặt, bọn họ nhìn nhau, chuyện này... Biến đổi kiểu gì vậy?
Không ai hiểu nội tình thế nào, chỉ cảm thấy buồn bực, không phải đã nói mọi chuyện sẽ ổn, sẽ được tăng lương hay sao?
Không chỉ có hắn, những người vừa nhận được điện thoại, tất cả đều tự tính toán trong lòng.
Bọn họ hiểu rõ tại sao người kia đột nhiên lại đổi giọng, không cần mặt mũi mà bắt đầu cầu xin Mộ Dung Miên tha thứ.
Còn không phải do bọn hắn đều đang bị uy hiếp sao, hắn biết rõ, nếu càng ở đây náo loạn thì mọi bí mật của hắn nhất định sẽ bị làm sáng tỏ.
Những người trong lòng có quỷ đều âm thầm cân nhắc xem bây giờ nên làm gì tiếp. Trong lòng họ thật ra đã rất hoảng hốt, không ai nghĩ ra tên Mộ Dung Miên này sao lại biết hết bí mật của bọn họ, tên nhóc con này thật quá âm hiểu.
Mộ Dung Miên chỉ cảm thấy ghê tởm, người này thật không đáng là chú họ của mình, nhưng trên mặt anh vẫn duy trì nụ cười ấm áp: “Đừng như vậy, chú, chú làm vậy là rất đúng, vì nhân viên đòi quyền lợi là chuyện đúng đắn, có sai gì đâu? Đương nhiên, mỗi người đều có ham muốn, cũng không phải chuyện đúng sai gì, chỉ là, chú đối với cô của cháu như thế, có vẻ hơi...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.