Cô vừa đi, nụ cười trên mặt Yến Thanh Ti đã lạnh đi: “Tôi mà không đến thì chưa chắc anh còn gặp được Miên Miên nhà chúng tôi đâu.”
Mộ Dung Miên lập tức phản ứng lại: “Bà ta tới đây?”
Yến Thanh Ti nhíu mày: “Chà, nhìn phản ứng này của anh rất nhanh đấy, có muốn nói gì với tôi không?”
“Bà ta đâu?”
“Đến Lạc Thành, được người làm chủ nhà tôi tiếp đón một chút.”
Mộ Dung Miên quay đầu nhìn Quý Miên Miên: “Cảm ơn, chuyện này tôi sẽ xử lý.”
Yến Thanh Ti thở dài: “Anh là Mộ Dung Miên hay là Diệp Thiều Quang đều không quan trọng, nhưng tôi và anh làm bạn bè thì phải có điều kiện tiên quyết là anh không được làm tổn thương Miên Miên. Bà mẹ kia của anh, à, cứ tạm gọi là mẹ đi, bà ta muốn bảo Quý Miên Miên chủ động rời khỏi anh, loại thủ đoạn bổng đánh uyên ương này tôi rất chướng mắt đấy.”
Quý Miên Miên sắp đi tới, Yến Thanh Ti hạ giọng hỏi một câu: “Anh rốt cuộc nghĩ gì? Định quấn quýt một thời gian rồi lại buông tay à? Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám làm thế thì tôi sẽ không tha cho anh.”
Mộ Dung Miên cầm lấy nước trái cây ấm mà Quý Miên Miên mua cho mình, nói: “Tôi không muốn buông tay, cũng sẽ không buông tay.”
Yến Thanh Ti cắn răng: “Vậy thì nắm cho chắc, không tiếc bất cứ giá nào, dù phải dùng tới thủ đoạn gì, đây mới là Diệp Thiều Quang mà tôi biết.”
Mộ Dung Miên mỉm cười: “Yên tâm…”
Quý Miên Miên đi tới, thấy Mộ Dung Miên cười thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882141/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.