Quý Miên Miên không muốn động đậy chút nào, cô lo lắng cho thân thể của Mộ Dung Miên: “Ngày mai đi bệnh viện khám chứ?”
Mộ Dung Miên nhíu mày hỏi: “Em vẫn chưa hài lòng sao?”
Mặt Quý Miên Miên đỏ lên: “Em không có ý đó, anh biết mà.”
Anh luôn xuyên tạc ý của cô.
Mộ Dung Miên cúi đầu hôn lên trán cô: “Thân thể anh rất tốt, không cần đi bệnh viện đâu… Em đừng lo lắng.”
Quý Miên Miên nhíu mày: “Nhưng mà…”
“Nếu không thử xem?” Mộ Dung Miên nói làm cho Quý Miên Miên sợ hãi, liên tục lắc đầu. “Không, không cần… Em không nổi nữa.”
Mộ Dung Miên lại nói: “Sao giờ tố chất thân thể kém vậy, kém xa so với trước đây, hơn nữa còn rất gầy.”
Quý Miên Miên nhúc nhích người: “Đang có trào lưu giảm béo, dáng người em giờ rất chuẩn.”
Bàn tay đang vuốt ve sau lưng lại luồn về đằng trước, sờ nắn một chút: “Chỗ này cũng gầy nữa…”
Quý Miên Miên…
Rất muốn đá anh xuống giường, làm sao đây?
Cuối cùng, Quý Miên Miên vẫn không ra tay được, chỉ có thể giữ lấy bàn tay đang không thành thật kia: “Vậy thì đừng sờ nữa.”
Mộ Dung Miên kéo cô vào lòng: “Anh sẽ lại nuôi chúng lớn lên.”
Quý Miên Miên đen mặt, thật là…
Mộ Dung Miên vỗ vỗ lưng cô: “Ngủ đi, trời sắp sáng rồi đấy.”
Hai người về rất muộn, Mộ Dung Miên còn bị Mộ Dung phu nhân đưa đi chừng hơn một giờ, trở về ăn cơm, xem ti vi, rồi lại vận động trên giường, trời đã sắp sáng rồi, chờ thêm lát nữa thì mặt trời cũng mọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882133/chuong-1704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.