Là một người đàn ông, lại là một người đàn ông đều thích Quý Miên Miên, sao Lãnh Nhiên không nhận ra trong ánh mắt của Mộ Dung Miên có bao nhiêu đau lòng chứ?
Cô gái vô tâm vô tính đến rửa bát cũng không biết này, giờ lại có thể xuống bếp nấu cơm.
Lãnh Nhiên bỗng cảm thấy sao ánh mắt này quen quen.
Cậu suy nghĩ một hồi rồi giật mình trong lòng, ánh mắt này cậu cũng từng nhìn thấy ở một người đàn ông.
Nhưng… anh ta… đã chết rồi mà?
Cả người Lãnh Nhiên nổi da gà, có lẽ… có lẽ vì đều thích Quý Miên Miên nên ánh mắt nhìn cô cũng giống nhau mà thôi?
Lãnh Nhiên nhìn Quý Miên Miên, dáng vẻ mảnh khảnh của cô nhìn rất yếu đuối, cô đang dùng thìa nếm thử canh cá, nhưng cô lại không chú ý canh cá đang nóng, vì thế vừa nhấp thử một ngụm đã lè lưỡi ra vì nóng.
Quý Miên Miên hô lên một tiếng, Lãnh Nhiên và Mộ Dung Miên đang đứng ở cửa bếp đều đồng thời xông lên.
Mộ Dung Miên: “Sao rồi?”
Lãnh Nhiên: “Sao rồi?”
Hai người gần như mở miệng cùng lúc, cùng nắm lấy tay Quý Miên Miên.
Cô lè lè lưỡi…
Mộ Dung Miên nhanh chóng lấy ra một chai nước trong tủ lạnh, mở nắp ra: “Uống một ngụm đi, ngậm trong miệng.”
Quý Miên Miên uống nước vào, ngậm một lúc rồi mới nhổ ra, cô vội vàng nói: “Không sao, không sao… Chỉ hơi nóng chút thôi…”
Mộ Dung Miên nhíu mày: “Sao em vẫn cứ bất cẩn như thế chứ?”
Nói xong, hai người đều sửng sốt.
Vẫn cứ?
Nụ cười trên mặt Quý Miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882117/chuong-1688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.