Mùa đông ở Lạc Thành vừa lạnh vừa khô, ngoài tuyết rơi ra thì lúc nào cũng có gió.
Gió như có thể sấy khô toàn bộ lượng nước trong cơ thể người ta, nếu không mang theo khẩu trang mà ra ngoài cả một ngày thì sẽ có cảm giác mặt cũng bị thổi đến đông cứng và nứt toác.
Quý Miên Miên vừa rồi vội vàng chạy ra ngoài nên không mang găng tay hay mũ gì cả.
Tóc cô rối bù, tay và mặt đều bị đông lạnh tới đỏ bừng, nhưng ánh mắt của cô lại vô cùng sáng ngời.
Mộ Dung Miên nhìn thẳng vào cô, không động đậy, cũng không đưa tay ra nhận lấy.
Quý Miên Miên bị anh nhìn tới mức cảm thấy không được tự nhiên, vội vàng vuốt vuốt tóc mình: “Anh mau… mang vào đi.”
Mộ Dung Miên hỏi: “Đối với người nào lần đầu gặp mặt cô cũng đối xử thế này sao?”
Quý Miên Miên lắc đầu: “Đây là lần… thứ hai chúng ta gặp nhau.”
Có đôi khi người ta không thể khống chế được mình khi nhớ một người, muốn đối tốt với một người, như bị ma nhập, dù nhìn thế nào cũng thấy người ta rất tốt.
Quý Miên Miên đúng thật là đang trong tâm tình này, không muốn nhìn thấy anh phải chịu lạnh.
Trước kia, Diệp Thiều Quang cũng có tâm tình giống hệt của cô lúc này, anh luôn là người bên cạnh quan tâm, chăm sóc cho cô.
Bây giờ, cô chỉ làm lại những chuyện mà Diệp Thiều Quang đã làm mà thôi.
Chị Mạch ở một bên nghe chỉ thấy đau đầu, lần gặp thứ hai với lần gặp đầu tiên thì có gì khác nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882090/chuong-1661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.