Chương trước
Chương sau
"Được… được… Tôi tìm cùng cô được chứ? Miên Miên, cô có nghĩ tới một chuyện này… cho dù… nếu anh ấy còn sống, nhưng tại sao lâu như thế còn chưa tới tìm cô? Nếu anh ấy thích cô như thế, anh ấy sớm phải quay về tìm cô mới đúng chứ?”
Thanh âm của Quý Miên Miên khàn khàn: “Dù có là nguyên nhân gì thì tôi vẫn tin anh ấy, tôi nhất định sẽ tìm được anh ấy, tôi không thể mất anh ấy lần nữa.”
Lãnh Nhiên: “Cô…”
Cậu và Quý Miên Miên tìm khắp trong ngoài tiểu khu, chạy tới chạy lui vài lần nhưng cũng không phát hiện ra bóng dáng Diệp Thiều Quang.
Bọn họ rời khỏi cổng, từ trong cầu thang bộ, một thân ảnh màu đen bước ra, chậm rãi rời khỏi tiểu khu.

Không tìm được Diệp Thiều Quang, mấy ngày sau, cảm xúc suy sút của Quý Miên Miên lại một lần nữa đứng lên. Cô cố ý không mang theo chìa khóa, cố ý không ăn cơm, nhưng… chìa khóa không xuất hiện lần nữa, cũng không có ai treo đồ ăn cô thích ăn ngoài cửa nữa.
Lãnh Nhiên thấy Quý Miên Miên trong vòng một tháng mà gầy đi không ít thì trong lòng có một tư vị không nói thành lời.
Cậu chỉ có thể lấy cớ mình thèm ăn này nọ, gọi đồ ăn ở ngoài về, sau đó lại bỏ qua một ít công việc bên ngoài, thường xuyên về nhà gọi Quý Miên Miên sang ăn chung.
Cậu cẩn thận cất dấu cảm xúc của mình, làm bạn với Quý Miên Miên, vắt óc tìm mưu kế để có lý do chăm sóc cho cô.
Đảo mắt, mùa hè nhanh chóng đi qua, mùa thu cũng sắp tàn, đông đã chuẩn bị sang. Theo thời gian vun vút, Tiểu Hạnh Nhân cũng phát triển rất nhanh.
Tiểu Hạnh Nhân từ một cục thịt chỉ biết ăn, ngủ, ị, giờ đã biến thành một thằng nhóc biết lật người biết xoay người, biết cười.
Tiểu Hạnh Nhân có cái tên rất kinh diễm: Nhạc Tư Khuynh.
Tên là Nhạc Thính Phong đặt, không có ý tứ gì đặc biệt cả, chỉ lấy theo tên Thanh Ti mà đặt.
Anh cảm thấy cách phát âm của cái tên này rất giống với “nhớ Thanh Ti”.
Đầu tiên, Nhạc Thính Phong muốn lấy chính chữ trong tên của Thanh Ti đặt cho thằng nhóc, nhưng cả “Thanh” và “Ti” với một thằng bé thì hơi nữ tính, cho nên sau đó Hạ An Lan sửa lại âm tự, nguyên bản muốn đổi thành “Kình”.
Có điều, cả nhà đều cảm thấy chữ này rất phức tạp, chỉ sợ lúc đi học, con nhà người ta đã nộp xong bài thi rồi mà con nhà mình còn chưa viết xong cái tên, không biết về nhà có oán hận họ không.
Cho nên liền lấy Khuynh trong Khuynh Thành, vừa đúng ngày mà phim điện ảnh do Yến Thanh Ti thủ vai chính là Khuynh Thành Luyến ra rạp.
Lại nói, Khuynh Thành Luyến đã gặt hái được rất nhiều thành công, thu về hơn mười triệu ở phòng bán vé, người xem đều rất khen ngợi, ngay cả một vài nhà phê bình điện ảnh khó tính nhất cũng phải chấp bút cho bộ phim này 8 điểm…
Nếu không có gì xảy ra, cuối năm nay, hai giải thưởng lớn dành cho nam chính, nữ chính sẽ thuộc về Yến Thanh Ti và Tần Cảnh Chi.
Đối với lễ trao giải cuối năm, Yến Thanh Ti thực sự mong chờ.
Giải thưởng Thánh Tước là giải thưởng cao quý nhất của giới điện ảnh trong nước. Có được giải thưởng này, coi như Yến Thanh Ti mới chân chính bước lên con đường của một ngôi sao hạng A.
Cho nên cô cực chờ mong giải thưởng đó.
Sau khi sinh con và ở nhà cho con bú vài tháng, Yến Thanh Ti nhận một bộ phim điện ảnh, lại nhận tiếp hai quảng cáo, ra nước ngoài tham gia một sự kiện thời trang, ngày qua ngày trôi qua đều rất thoải mái.
Tới gần cuối năm, sau hai lần tuyết rơi, Lạc Thành càng lúc càng lạnh hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.