Chương trước
Chương sau
Nhạc Thính Phong bối rối: “Đau… đau… bụng… Sao tự nhiên lại đau?”
Yến Thanh Ti thấy bộ dáng kích động của anh thì cả giận: “Anh… Anh nói sao bụng lại đau à?”
Nếu không phải bụng đang quặn lên thì cô đã đạp cho anh một cước rồi.
Đúng lúc Tô Ngưng Mi đi siêu thị về, vừa vào cửa đã nói: “Ai nha, hôm nay trời nóng quá…”
Nhạc Thính Phong vừa thấy mẹ già liền như thấy cứu tinh, vội vàng nói: “Mẹ… Thanh Ti đau bụng.”
Túi đồ trong tay Tô Ngưng Mi rơi xuống đất: “Cái gì? Đau bụng? Không phải muốn sinh rồi chứ?”
Bà vội vàng cùng thím Ngũ đi tới trước mặt cô, thấy tình huống của cô thì đều nghĩ đúng là sắp sinh rồi.
Thím Ngũ nói: “Sinh sớm hơn vài ngày so với dự tính.”
Tô Ngưng Mi đánh một cái lên gáy Nhạc Thính Phong vốn đang đứng đần mặt ra: “Còn đứng đó đần ra làm gì hả, mau lái xe đưa vợ mày tới bệnh viện mau. Sao tới thời khắc quan trọng thế này lại tự nhiên ngu ngốc thế hả? Thím Ngũ, chuẩn bị đồ cho Thanh Ti và đứa nhỏ rồi tới bệnh viện.”
Nhạc Thính Phong lập tức tỉnh táo lại: “Đúng… Đúng… Đi bệnh viện, con lập tức lái xe.”
Hạ phu nhân nhìn Nhạc Thính Phong khẩn trương thì thở dài, rốt cuộc là lần đầu làm cha nên có tí ngốc.
Bà nói: “Quên đi, một chút nữa con bế Thanh Ti lên xe, con giờ sao còn lái xe nổi chứ hả? Sau khi lên xe thì gọi điện thoại cho bác sĩ Lí chuẩn bị sẵn ở bệnh viện đi.”
“Vâng vâng… Con gọi ngay…”
Nhìn Yến Thanh Ti đầu đầy mồ hôi, Tô Ngưng Mi an ủi cô: “Thanh Ti, đừng sợ… Không sao đâu, hít sâu, lúc chuẩn bị sinh bụng sẽ đau, không sao cả, có mẹ ở đây rồi… Chúng ta mau tới bệnh viện.”
Yến Thanh Ti cũng hoảng, đây là lần đầu tiên cô làm mẹ.
Gọi điện thoại xong, Nhạc Thính Phong vội vàng ôm Yến Thanh Ti ra ngoài.
Tô Ngưng Mi và thím Ngũ vội vàng đuổi theo.
Trong bệnh viện, Lí Nam Kha đã chuẩn bị xong hết. Hiện cô là viện phó, quyền lực rất lớn, hơn nữa với tình huống, hậu trường của Yến Thanh Ti, cho dù cô không nói thì cấp trên cũng sẽ không dám làm ra nửa điểm sai sót gì.
Bác sĩ đỡ đẻ tốt nhất trong bệnh viện đã sẵn sàng, Yến Thanh Ti vừa tới bệnh viện đã được đưa vào phòng sinh.
Đại khái là Yến Thanh Ti vừa nói xong thì tiểu tử kia liền muốn ra ngoài, Yến Thanh Ti vừa được đưa tới bệnh viện thì nước ối cũng vỡ.
Bác sĩ trực tiếp đưa cô vào phòng sinh, Nhạc Thính Phong ở bên ngoài đi tới đi lui, vô cùng sốt ruột, đầu đầy mồ hôi, hơn nữa vẻ mặt cực kỳ đau đớn, như thể người sinh con là anh vậy.
Một giờ sau, bác sĩ ôm một đứa bé đang khóc oe oe, cả người hồng hào đi ra: “Rất thuận lợi, mẹ con đều khỏe.”
Tô Ngưng Mi đỏ mắt ôm lấy cháu trai, kích động tới nỗi không nói thành lời.
Nhạc Thính Phong hai tay chống vào tường để khỏi ngã, con cũng không nhìn mà lảo đảo đi vào phòng sinh, vừa thấy Yến Thanh Ti sắc mặt tái nhợt thì cầm lấy tay cô: “Thanh Ti…”
Anh muốn nói rất nhiều, nhưng vừa thấy cô, ngoại trừ gọi tên cô thì chẳng nói được gì nữa.
Yến Thanh Ti rất khỏe mạnh, sinh xong cũng không choáng váng gì, chỉ cảm thấy hơi đau.
Y távệ sinh sạch sẽ cho cô rồi đưa cô về phòng bệnh. Tô Ngưng Mi vội vàng lấy đồ ăn cho cô.
Nhạc Thính Phong nhìn chằm chằm vào thằng nhóc đang ngủ, hỏi: “Thanh Ti, nên gọi con là gì?”
Yến Thanh Ti đau không muốn nói chuyện, từ từ nhắm hai mắt lại, nói: “Hạnh nhân…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.