Bà run lên, cầm lấy chi phiếu: “Cái này… mật khẩu là gì?”
Phì… Yến Thanh Ti vội vàng che miệng lại, mẹ rốt cuộc vẫn là mẹ.
“Sinh nhật của em.”
Tô Ngưng Mi nháy mắt mấy cái: “Tiền mặt…”
Hạ An Lan cười nói: “Chỉ cần em không tiêu tiền như nước thì chắc cũng đủ cho chúng ta sống tới già.”
Yến Thanh Ti dùng cánh tay huých Nhạc Thính Phong, nhìn đi, nhìn đi mà học…
Tô Ngưng Mi cắn môi: “Đều là… của em à?”
Hạ An Lan gật đầu: “Đúng, đều là của em.”
Ông từ trong túi lấy ra một hộp trang sức hình vuông, Yến Thanh Ti vừa nhìn đã biết trong chắc chắn là nhẫn.
Quả nhiên, sau khi mở ra, bên trong là một cặp nhẫn.
Mặt nhẫn cực kỳ đơn giản, tròn xoe, thậm chí kim cương cũng không có một viên, không có hoa văn gì.
Hạ An Lan lấy ra nhẫn dành cho nữ: “Cái này cũng đã chuẩn bị lâu rồi, giờ… phu nhân, anh có thể đeo cho em chưa?”
Hốc mắt Tô Ngưng Mi đỏ lên, khịt khịt mũi, trực tiếp đưa tay ra trước mặt Hạ An Lan.
Ông đứng dậy, trịnh trọng ngồi xổm xuống, nắm lấy bàn tay của Tô Ngưng Mi và đeo chiếc nhẫn lên ngón áp út của bà.
Chiếc nhẫn rất vừa tay.
Hạ An Lan không quỳ, cũng không nói lời hoa lệ nào, tình cảm giữa ông và Tô Ngưng Mi đã không nhất thiết phải dùng những lời hoa lệ để trang điểm nữa rồi.
Yến Thanh Ti cảm thấy trong ngực có gì đó muốn trào ra, thật cảm động quá!
Tay cô không tự chủ được mà vỗ ầm lên, một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882068/chuong-1639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.