Hạ An Lan trầm mặc, sau một lát, nói: “Nếu nói vậy có thể làm cho lòng em thoải mái một chút thì cứ nghĩ vậy đi.”
Nhạc phu nhân phát hỏa, tức giận mắng: “Đồ cặn bã không biết xấu hổ. Đừng ngăn cản ta, lão nương muốn giết chết ông ấy… Mở cửa, mở cửa ngay cho tôi… Bà đây vì ông ta mà bị bắt cóc, ông ta còn dám ngoại tình sau lưng bà đây. Trước kia bà đây có mắt như mù mới coi trọng ông ta.”
Nhạc phu nhân cực kỳ phẫn nộ, gương mặt đầy vẻ dữ tợn, giãy giụa muốn đi xuống.
Trong những trường hợp không thể khống chế được, Stuart lại quyết đoán dùng súng gí lên trán của Nhạc phu nhân: “Bà thử động một chút xem.”
Nhạc phu nhân tức giận: “Vậy thì cậu nhanh giết lão già kia đi.”
Stuart…
Anh ta thật khó xử…
Mọi chuyện cực kỳ lộn xộn, anh ta không biết phải làm cái gì bây giờ.
Stuart nhìn về phía Arthur, anh vẫn một bộ dáng không thèm để ý, vẫn trầm mặc như thể chuyện này không liên quan gì tới mình.
Stuart siết chặt súng trong tay: “Arthur… Anh nói gì đi.”
Arthur thản nhiên: “Tôi nói gì được? Không phải anh là người sắp xếp tất cả sao?”
“Chẳng lẽ anh muốn chết ở đây?”
“Chúng ta từ nước M tới đây đã xác định đại khái là không thể trở về rồi.” Arthur lạnh nhạt nói, dường như không còn quan tâm chuyện sống chết nữa.
Nhạc phu nhân choáng váng đầu óc, càng nghe càng choáng váng, hai thằng ngốc này.
Bà nói: “Các cậu đừng có thì thà thì thào nữa được không. Nói thầm tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882044/chuong-1615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.