Mắt Yến Minh Tu trợn to, tận mắt nhìn Yến Thanh Ti ngẩng đầu uống cạn ly nước. Động tác của cô rất nhanh, nhanh tới nỗi Yến Minh Tu không thể nào ngăn kịp.
Yến Minh Tu quát to một tiếng: “Yến Thanh Ti…”
Yến Thanh Ti buông tay, cái chén rơi xuống nền, vỡ tan tành.
Nước trong chén không có hương vị gì, Yến Thanh Ti chỉ có một cảm giác – lạnh.
Một ly nước lạnh từ yết hầu chảy vào trong bụng, lạnh tận đáy lòng, cảm giác như cổ họng cũng hóa thành băng.
Cô không biết thuốc này bao lâu mới có tác dụng, nhưng cô nghĩ chắc mình còn có thể nói mấy câu.
Yến Thanh Ti nhìn chằm chằm vào ánh mắt đỏ ngầu của Yến Minh Tu, nở nụ cười: “Có lẽ cậu không biết, thực ra tôi rất muốn có một đứa em trai hoặc em gái, tôi luôn nghĩ, nếu tôi có em, tôi sẽ bảo vệ chúng thật tốt, sẽ không để bất kỳ ai bắt nạt chúng. Nhưng mà… sau đó tôi thật có em, nhưng lại không giống như tôi từng nghĩ. Lúc đó, tôi rất hận, tại sao lại là hai người? Hai người căn bản không phải em trai, em gái mà tôi muốn. Tôi không muốn có em như cậu hay Yến Minh Châu.”
“Người của Yến gia chúng ta vốn không có duyên làm người thân của ai cả.”
Giống như cô, vất vả lắm mới có được, cuối cùng lại mất đi.
Yến Thanh Ti xoay người nói với Nhạc phu nhân đang bị trói: “Mẹ… sau này đừng nhớ con quá!”
Yến Minh Tu quát lên: “Yến Thanh Ti, vì sao… chị không sợ chết à?”
Trên mặt hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882024/chuong-1595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.