Yến Thanh Ti bỗng nhớ lần đầu tiên khi mình tới Yến gia, cô cũng đứng ở đây, Yến Minh Tu đứng ở nơi đó, hồi ấy hắn rất nhỏ, hai tay nhỏ bám vào ban công, kiễng chân nhìn cô ở bên dưới.
Thoáng cái đã nhiều năm như vậy, hiện tại cũng không ai còn là đứa nhỏ của năm xưa nữa.
Yến Thanh Ti thản nhiên: “Tôi không ngốc như thế, trí nhớ của tôi cũng rất tốt. Tôi đã tới đây rồi, cậu thả mẹ tôi ra, bà ấy không có tác dụng gì với cậu cả.”
Yến Minh Tu gật đầu cười nói: “Chị nói đúng, bà ấy chỉ có tác dụng đưa chị tới đây mà thôi.”
Yến Thanh Ti: “Mục đích của cậu không phải là báo thù tôi ư? Tôi đã tới rồi, sao cậu còn chưa thả bà ấy ra, tôi sẽ thay bà ấy làm con tin cho cậu.”
Yến Minh Tu nhoẻn miệng cười: “Đương nhiên không thể nhanh như thế được. Chị nghĩ rằng tôi không biết có bao nhiêu người đi theo chị tới đây sao? Yến Thanh Ti… chị không tới một mình, chị là người không giữ lời.”
Yến Thanh Ti siết chặt nắm tay: “Được, tôi bảo họ đi.”
“Tôi không tin chị.”
“Vậy cậu muốn gì?”
Yến Minh Tu nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Ti, một lát sau, hắn nhún vai: “Quên đi, dù sao cũng chẳng vấn đề gì, cùng lắm thì cả chị và mẹ chị đều chết trong tay tôi. Mạng tôi đổi lấy mạng hai người cũng đủ đáng giá rồi.”
Yến Thanh Ti bỏ lại Yến Như Kha, xoay người đi ra cổng, cao giọng nói ra bên ngoài: “Dù xảy ra chuyện gì cũng không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882021/chuong-1592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.