Bỗng nhiên bà cảm thấy may mắn là mình gặp Hạ An Lan muộn, nếu không thì có lẽ đã bị ông ấy ăn không còn chút xương nào rồi.
Bà nói: “Anh… anh đứng dịch ra, xa em ra một chút.”
Hạ An Lan lui về sau từng bước, nhìn bà cười mà không nói.
Nhạc phu nhân xoay người, thái hành, cho mì vào nồi, sau đó rải hành lên, còn cho thêm hai quả trứng gà óng ánh lên trên cùng, nói: “Được rồi, anh mang ra ăn đi, em lấy mì cho bọn họ nữa.”
Hạ An Lan cầm lấy tay Nhạc phu nhân: “Để bọn họ tự lấy đi.”
Rồi ông một tay bưng bát mì, một tay kéo Nhạc phu nhân ra ngoài.
Ông nói với bọn Ngự Trì: “Mì ở trong bếp, các cậu tự lấy ăn đi.”
Nhạc phu nhân vội vàng nói: “Đúng rồi, trong tủ lạnh còn chút rau trộn, các cậu tự lấy ra mà ăn nhá.”
Bọn Ngự Trì không ngờ Nhạc phu nhân thật sự làm đồ ăn cho mình, rất cảm động, vội nói: “Cám ơn phu nhân, cám ơn phu nhân.”
Hạ An Lan ngồi ở bàn ăn, Nhạc phu nhân ngồi bên cạnh ông: “Nếu lần sau anh tới thì phải báo trước cho em một tiếng, để em làm cơm chiều nhiều hơn một chút, anh tới là có thể ăn ngon rồi.”
Hạ An Lan cười nói: “Đây đã là món ngon nhất mà anh được ăn rồi.”
Nhạc phu nhân không nhịn được mà véo má Hạ An Lan mấy cái, quả nhiên là gầy đi: “Có phải gần đây anh rất lười ăn, đúng không?”
Hạ An Lan buông đũa xuống: “Em không ở nhà…”
Hốc mắt Nhạc phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881976/chuong-1547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.