Tằng Lí lắc đầu nguầy nguậy: "Không, không cần, tôi tỉnh táo một chút cũng tốt. Tô đại ca, anh đi thong thả… đi thong thả… Đã muộn thế này rồi mà vẫn phải làm việc, thật là vất vả quá, mau về nghỉ ngơi đi thôi… Ngủ ngon… Bye bye…"
Tô Trảm rời đi, Tằng Lí liền ngã xuống giường: "Mẹ nó, hù chết ông đây rồi."
Anh ta nghĩ tới lời Tô Trảm nói là bảo anh ta nghĩ lý do bảo mệnh cho lần sau thì không khỏi muốn khóc, mẹ… đầu óc anh ta còn có thể bới ra được gì nữa sao?
Tằng Lí cảm thấy không thể ở đây thêm một ngày nào nữa, nếu không sớm muộn gì anh ta cũng bị Tô Trảm giết chết mất thôi.
Nên trốn đi thì hơn.
Nhưng bên ngoài nhiều người như thế, sao mà trốn được đây?
Nhất là, hiện tại anh ta còn bị gãy một chân, bây giờ đi ra chỉ có tìm chết, trực tiếp đưa đầu cho người ta bắn còn nhanh hơn.
Tằng Lí ngửa mặt lên thở dài, mẹ ơi, ông trời thật sự muốn tuyệt đường sống của anh ta rồi.
Trốn thì sẽ chết.
Không trốn, nếu anh ta tìm được lý do giữ mạng thì còn có thể sống thêm vài ngày.
Tằng Lí nghĩ kĩ, cuối cùng vẫn cảm thấy cái thứ hai vẫn là lựa chọn tốt hơn.
…
Đêm khuya, Lạc Thành có tuyết rơi nhè nhẹ, tuyết đập vào cửa kính tạo thành những tiếng vang nhỏ.
Di động của Arthur rơi xuống mặt đất, anh ngồi trên thảm, cúi đầu không biết nghĩ gì.
Stuart Mill đi tới, đưa cho anh một ly rượu.
"Uống một ly đi, buổi tối thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881967/chuong-1538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.