Arthur xoay người đi tới, cầm một cốc rượu lên, khóe môi anh ta nở một nụ cười xinh đẹp: “Hư ảo cuối cùng rồi cũng sẽ tan đi, chỉ có tan đi mới có thể có bắt đầu mới, chúng tôi cũng giống như vậy.”
Yến Thanh Ti coi anh là bạn tốt, nhưng anh thì không phải, ít nhất ban đầu là thế.
Đối với anh mà nói, tình bạn kia chỉ là một hàng rào vô hình mà thôi.
Hàng rào giả dối chắn ở trước mặt nên không thể đi tới, chỉ có thể đánh nát nó mới thấy được bộ mặt nguyên bản, mới có thể… nhìn người khác một cách chân thực nhất.
Mill nhìn anh, nói: “Vậy anh có từng nghĩ tới, xé bỏ hàng rào này đi rồi, nếu không thể lập mối quan hệ mới lại không thể duy trì mối quan hệ cũ nữa?”
Arthur trầm mặc…
Anh nhẹ nhàng đặt cốc rượu trong tay xuống, một lúc sau mới nói: “Tôi đã không còn biện pháp nào cả, dù sao, chuyện đã tới nước này rồi, không thể nào dừng lại được nữa.”
Mill gật đầu: “Nói cũng đúng, Lạc Thành lạnh thật, hình như không bao lâu nữa là tới ngày lễ lớn nhất của họ rồi.”
“Đúng thế… là ngày lễ lớn nhất, Tết âm lịch.”
Arthur ngẩng đầu lên uống một hơi cạn sạch rượu trong cốc.
Bên ngoài bắt đầu tối dần, có thể nghe được tiếng gió ù ù mơ hồ.
Arthur đứng lên: “Tôi mệt rồi, đi nghỉ trước đây.”
“Ừ.”
Arthur đi vào phòng ngủ, đóng cửa lại.
Anh ngồi ở trên giường, lấy điện thoại di động ra, mở album, nhìn một bức ảnh chụp.
Đó là ảnh chụp chung duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881949/chuong-1520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.