Lãnh Nhiên nhíu mày, không đúng, Quý Miên Miên chắc không ngủ như chết thế này đâu?
Lãnh Nhiên đẩy cửa đi vào, đến bên giường, còn chưa kịp mở miệng đã thấy mặt Quý Miên Miên đỏ bừng. Cậu vội vàng tiến lên, đặt tay lên trán cô thì thấy nóng bỏng như than.
Lãnh Nhiên sợ tới mức vội rụt tay lại: “Quý Miên Miên… Quý Miên Miên…”
Quý Miên Miên mộng mị, lẩm bẩm hai tiếng nhưng vẫn không tỉnh lại.
Lãnh Nhiên lẩm bẩm: “Tôi đã nói rồi, trời lạnh như thế mà ở bên ngoài cả đêm, không ốm mới lạ. Nhìn đi, giờ bệnh luôn rồi này?”
Cậu ra ngoài, tính đi thay quần áo rồi sẽ đưa Quý Miên Miên tới bệnh viện.
Nhưng vừa đứng dậy, cổ tay đã bị cô bắt lấy.
Tay Quý Miên Miên cũng rất nóng, nóng tới mức làm Lãnh Nhiên run lên một chút.
Cậu cúi đầu, không biết Quý Miên Miên đã tỉnh từ khi nào, mở to đôi mắt tối như mực, ngơ ngác nhìn cậu cười ngây ngô: “Diệp Thiều Quang, cuối cùng anh cũng vè rồi… Em còn tưởng anh muốn trốn em cả đời…”
“Tôi không phải… Ai nha, giờ mà tranh cãi cùng một người thần trí không tỉnh táo đúng là dở hơi. Cô đang bị bệnh, phải mau tới bệnh viện, cô chờ tôi, tôi đi thay quần áo.”
Lãnh Nhiên nói xong, muốn thoát khỏi tay Quý Miên Miên để ra ngoài, nhưng cậu không ngờ Quý Miên Miên rất khỏe, cậu có gỡ tay cô thế nào cũng không gỡ ra được.
Đột nhiên Quý Miên Miên dùng sức kéo Lãnh Nhiên một cái.
Cậu đứng không vững, ngã sấp xuống, đầu vừa vặn ghé vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881874/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.