Nhạc phu nhân kinh ngạc: “Làm sao anh về được? Tuyết rơi nhiều thế này?”
“Không sao? Không phải bão tuyết, hơi nữa tuyết cũng rất nhỏ, không ảnh hưởng gì.”
“Nhưng…” Nhạc phu nhân dừng một chút, lại nói: “Được rồi, thế anh về đi, trên đường đi cẩn thận, sau khi về tới nơi an toàn thì gọi điện cho em.”
Bà biết công việc của Hạ An Lan thật sự có liên quan tới nhiều người, ông bỏ ra vài giờ chạy từ thủ đô tới đây thăm mình thật sự là đã bỏ thời gian đi làm việc riêng rồi.
Hạ An Lan vỗ lên lưng Nhạc phu nhân: “Được, anh biết rồi… Em vào đi.”
“Áo của anh.” Nhạc phu nhân cởi áo khoác ra trả lại cho Hạ An Lan nhưng bị ông ngăn lại.
“Anh ở trong xe, không cần đâu, em mặc nó vào, ở bên ngoài lạnh lắm.”
Hạ An Lan mở cửa xe ra, Nhạc phu nhân cắn môi bước xuống.
Hạ An Lan vươn tay, Ngự Trì đưa một cái ô cho ông.
Ông mở ô, đưa cho Nhạc phu nhân: “Vào đi, đừng đi nhanh quá!”
Nhạc phu nhân trong lòng mất mát, bà không cầm lấy ô mà giang hai tay ôm lấy ông.
Hạ An Lan trên mặt tươi cười ấm áp và dịu dàng: “Mau vào đi, vài ngày nữa anh lại tới thăm em.”
Nhạc phu nhân gật đầu, cầm lấy ô, mặc áo khoác của Hạ An Lan, chậm rãi đi vào cổng Nhạc gia. Đi được vài bước, bà quay đầu thấy Hạ An Lan vẫn đứng nguyên tại chỗ, Ngự Trì đã mở một cái ô khác ra che cho ông.
Tuy rằng không nhìn thấy mặt ông nhưng bà biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881860/chuong-1431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.