"Thế mà còn thất bại, ngu ngốc, một đám bỏ đi.”
“Đối với thất bại lần này tôi thực có lỗi, xem ra Nhạc Thính Phong cũng không phải kẻ đơn giản. Chúng tôi còn tưởng lần này có thể nắm được hắn ta, đáng tiếc đã coi thường hắn rồi.”
“Đương nhiên hắn không đơn giản rồi, một cơ hội tốt như thế mà còn bỏ lỡ, chắc chắn hắn sẽ cảnh giác, muốn tìm cơ hội khác cũng sẽ càng khó khăn hơn. Các anh đã làm hỏng chuyện tốt của tôi rồi.”
“Thật xin lỗi…”
…
Nhạc Thính Phong không về nhà ngay mà anh tới Bích Lan Đình trước, sau khi tắm rửa một hồi, xác định trên người không còn mùi gì liên quan tới Uông Tích Vũ nữa mới yên tâm rời đi.
Về nhà, Yến Thanh Ti đã ngủ, Nhạc phu nhân đang dùng kính mắt móc giầy cho trẻ con.
Giầy rất nhỏ, Nhạc Thính Phong đút hai ngón tay cũng không vào được, anh ngồi bên cạnh Nhạc phu nhân, hỏi: “Mẹ, mẹ làm cái này để làm gì?”
Nhạc phu nhân đáp: “Cho cháu trai nhà chúng ta, con xem, có đẹp không?”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Đẹp lắm, nhưng nếu là con gái mẹ sẽ không thích sao?”
“Đương nhiên thích chứ, là con gái càng tốt, ngoan ngoãn đáng yêu, nghĩ tới thôi là đã thấy thích rồi. Thật mong bảo bối đáng yêu của nhà ta sớm ra đời.”
Nhạc phu nhân cầm lấy một cái giầy đã làm xong, bà dường như nhìn thấy tương lai không lâu sau này, khi bảo bối của bà mang nó trên chân.
Nhạc Thính Phong nói: “Mẹ, khuya rồi, mai lại làm, mẹ nghỉ ngơi đi.”
Nhạc phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881851/chuong-1422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.