Uông Tích Vũ cười đầy tự tin: “Tôi nghĩ Nhạc tổng là một người làm ăn, sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền đâu.”
Kỳ thực, Uông Tích Vũ là một người làm ăn, sẽ luôn đặt lợi ích lên vị trí cao nhất. Trên thương trường, không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ cần cùng hợp tác để sinh ra lợi ích thì cô ta sẽ không ngại bắt tay với địch nhân, cũng không ngại bán đứng bạn bè của mình.
Cho nên, Uông Tích Vũ luôn nghĩ người làm ăn nào cũng sẽ như mình cả thôi.
Lợi nhuận mà công ty bọn họ đưa ra thật sự vượt xa những công ty khác, lợi nhuận này nếu đưa ra với người khác, chỉ sợ người ta đã tranh nhau tới võ đầu rồi.
Giang Lai bật cười: “Thật có lỗi, hạng mục này chúng tôi đã tìm được đối tác mới rồi. Uông tổng nên về đi, ông chủ chúng tôi không có nhiều thời gian để lãng phí thế đâu.”
Uông Tích Vũ cắn răng: “Tôi không tin có nơi nào còn có thể đưa ra lợi nhuận cao hơn chúng tôi. Tôi thật sự muốn gặp Nhạc tổng thêm một lần.”
Giang Lai: “Xin lỗi, Nhạc tổng không có thời gian đâu.”
Uông Tích Vũ vừa thấy Nhạc Thính Phong cầm văn kiện từ trong văn phòng đi ra liền gọi: “Nhạc tổng…”
Nhạc Thính Phong vừa đi ra đã thấy Yến Thanh Ti, anh vội vàng đi tới, trên mặt đầy sự vui vẻ.
Uông Tích Vũ nhíu mày, thấy anh vội vàng đi tới, cô ta nghĩ làm sao Nhạc Thính Phong có thể mãi giả vờ lạnh lùng với mình được chứ?
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881834/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.