"Chúng ta không chủ động nói tới ư?”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Đúng thế, không nên chủ động…”
“Được.” Yến Thanh Ti ngáp một cái.
Nhạc Thính Phong hôn lên trán cô: “Em mệt rồi, đi ngủ đi.”
Yến Thanh Ti như không còn sức lực nữa: “Ừ, cắt xong chưa?”
“Sắp rồi.”
Yến Thanh Ti dùng cằm cọ cọ vào ngực Nhạc Thính Phong: “Sao anh lại thích cắt móng tay cho em thế hả?”
Nhạc Thính Phong nói nghiêm túc: “Dài quá sợ làm chính mình bị thương.”
“Sao có thể, em để móng tay dài, nếu có làm ai bị thương thì cũng là người khác, sao có thể tự làm em bị thương chứ?”
Nhạc Thính Phong cong môi: “Đúng thế, lưng anh bị em cào đến giờ còn chưa khỏi hẳn đâu.”
Mặt Yến Thanh Ti bỗng nhiên đỏ lên, cô ngẩng đầu, đối mặt với đôi mắt đen như mực của Nhạc Thính Phong, nghe anh nói: “Làm anh bị thương thì không sao? Nhưng dài quá, sợ sẽ dễ bị bẻ gẫy, đến lúc đó em lại bị đau.”
Khóe miệng Yến Thanh Ti giật giật mấy cái, Nhạc Thính Phong nhịn không được cúi đầu hôn lên môi cô: “Xong rồi.”
Sau khi cắt móng tay cho Yến Thanh Ti xong xuôi, đem đống móng tay vất vào thùng rác, Nhạc Thính Phong ôm lấy Yến Thanh Ti: “Tốt rồi, đi ngủ đi.”
Yến Thanh Ti rúc vào lòng Nhạc Thính Phong, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
Nhạc Thính Phong không ngủ ngay, trong lòng anh suy nghĩ tới những chuyện phát sinh gần đây, cảm thấy thật nhiều rắc rối.
Hôm nay chị Mạch thuận miệng nói ra hai nghệ sĩ bị truyền thông Hải Tinh cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881803/chuong-1374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.