Yến Thanh Ti: “Chị cũng thế.”
Nhạc Thính Phong đứng ở đằng sau, nói: “Xe chờ bên dưới, chúng ta xuống thôi.”
Yến Thanh Ti nắm tay Quý Miên Miên đi xuống bậc thang.
Vì là chuyên cơ nên sẽ không ra bằng cửa ra vào thông thường mà có xe trực tiếp đón ở bên dưới chỗ hạ cánh luôn.
Xe chạy thẳng tới Nhạc gia.
Yến Thanh Ti nhìn ra ngoài, cảm giác chuyến này đi tựa như… đã rất lâu, lâu tới mức quên cả bộ dáng của Lạc Thành rồi.
Một chuyến đi về này, cảnh còn mà người đã mất.
Yến Thanh Ti nhìn những hàng cây trụi lá mùa đông, cảm thán: “Trời lạnh thật, đến lá cây cũng rụng hết.”
Nhạc Thính Phong cười nói: “Đã tới tháng 12 rồi, làm sao không lạnh cho được?”
“Đúng vậy, tháng 12 rồi.”
Tính ra cô về nước từ tháng 3, gần một năm thời gian vừa qua thật sự không quá tốt, phải trải qua rát nhiều chuyện.
Yến Thanh Ti thở dài một tiếc, quay đầu liếc mắt nhìn Quý Miên Miên đang bần thần cả người, không biết đang nghĩ tới cái gì.
Trước kia Quý Miên Miên chưa bao giờ như thế, cô luôn trong tình trạng hưng phấn cao độ, ánh mắt lúc nào cũng sáng ngời, tinh nghịch.
Yến Thanh Ti cảm thấy áp lực trong lòng, cố gắng nở một nụ cười: “Trời lạnh thế này, hay là tối nay chúng ta đi ăn lẩu đi. Gọi cả chị Mạch và Tiểu Từ đến luôn?”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Được, ra ngoài ăn gì đó hoặc gọi mọi người tới nhà mình ăn cũng được.”
Yến Thanh Ti nói: “Về nhà đi.”
“Ừ…”
Yến Thanh Ti gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881797/chuong-1368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.