Quý Miên Miên sửng sốt: “Đồ điên, anh nói bừa cái gì thế hả?”
Tiểu Từ nghe hai người họ nói chuyện thì ngẩng đầu nhìn Diệp Thiều Quang, ánh mắt cậu ta nhìn tới phía sau lưng Diệp Thiều Quang, sau đó… ngây ra.
Diệp Thiều Quang không nói gì, cứ thế nhìn Quý Miên Miên rồi cười đầy yêu thương không rời mắt.
Trong lòng Quý Miên Miên thấy hốt hoảng, vỗ vỗ lưng anh, muốn đỡ anh đứng lên nhưng lại cảm thấy ở đó ướt sũng, âm ấm. Cô sửng sốt lấy tay về, chỉ thấy trên lòng bàn tay toàn là máu.
Quý Miên Miên sửng sốt, nhanh chóng phục hồi tinh thần. Cô lập tức nhìn ra sau lưng anh nhưng đã bị Diệp Thiều Quang ngăn lại, không cho cô làm gì, có những hình ảnh anh không bao giờ muốn cô nhìn thấy.
Diệp Thiều Quang mỉm cười, trên trán toát đầy mồ hôi, anh cực kỳ đau nhưng vẫn duy trì nét tươi cười, hỏi: “Miên Miên, em sẽ nhớ anh chứ?”
Quý Miên Miên lắc đầu, liên tục lắc đầu, cô đáp: “Tôi… Không, tôi sẽ không nhớ anh đâu… Diệp Thiều Quang, anh cả ngày ở trước mặt tôi rồi, tôi làm gì có cơ hội mà nhớ anh. Nếu anh dám chết, tôi sẽ lập tức quên anh ngay… Vì thế anh không được chết, anh cũng không thể đi đâu hết, anh phải ở lại. Mỗi ngày anh đều phải tới gặp tôi, nấu cơm cho tôi, mua quần áo cho tôi, tối phải ôm tôi ngủ… Anh phải…”
Trong lòng Quý Miên Miên rất bối rối, gió đêm rất lạnh, tiếng cánh máy may quay tít trên cao cùng với tiếng gió rít khiến cho tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881781/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.