Cô dường như quên đi trong phòng còn có người khác, vòng tay qua cổ Nhạc Thính Phong: "Vẫn là không muốn dậy, sao bây giờ?"
Nhạc Thính Phong nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc Yến Thanh Ti: "Thế thì không đi nữa."
Yến Thanh Ti vùi đầu vào ngực Nhạc Thính Phong: "Không được, vẫn còn hai cảnh quay cuối nữa phải hoàn thành, nhất định phải đi."
Nhạc Thính Phong: "Anh ôm em đi rửa mặt nhé?"
"Ừm........"
Nhạc Thính Phong ôm Yến Thanh Ti vào toilet.
Tô Trảm nhìn cảnh mới sáng sớm mà hai người này đã dính sát vào nhau thể hiện tình cảm, cảm thấy lông tay lông chân dựng đứng hết cả lên.
Quen biết Nhạc Thính Phong lâu năm như thế, đây là lần đầu tiên anh thấy Nhạc Thính Phong ôn nhu như vậy.
Trước đây nghe mẹ anh nói anh còn không tin cơ, giờ mới thấy đúng là không ngoa chút nào.
Đúng là khó có thể tưởng tưởng, Nhạc Thính Phong - một người khó tính như bà già cũng có ngày vì một người phụ nữ mà chẳng còn câu nệđến tiểu tiết.
Tô Trảm cúi đầu nhìn vết thương trên người, máu vẫn còn sấn ra, cóđiều, thế này là tốt lắm rồi, tối qua còn đau đến mức không ngủđược, trằn trọc nghĩ vô số chuyện mới chờđược trời sáng.
Yến Thanh Ti rửa mặt xong đi ra thấy Tô Trảm đang ngồi ngây người.
Một lúc lâu sau mới chợt nhớ ra, tên này đến đây từ tối qua.
Yến Thanh Ti thấy có chút nhức đầu: "Xin lỗi, quên mất là anh đến."
Tô Trảm mỉm cười: "Không sao, cô có thể coi tôi như không tồn tại."
"Lúc anh cười đúng là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881767/chuong-1338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.