Sự ghen tuông của Nhạc Thính Phong nháy mắt vơi bớt hơn một nửa.
Nhưng mà, ghen thì vẫn cứ ghen: “Thế thì em cũng không được nhìn anh ta, anh ta so với anh thì còn kém xa, không phải người tốt.”
Yến Thanh Ti ngáp một cái: “Được rồi, không nhìn anh ta, chỉ nhìn anh, ngủ thôi.”
Nhạc Thính Phong vén chăn lên cho cô nằm xuống: “Ngủ thôi.”
Tô Trảm mặt không thay đổi nhìn hai vợ chồng kia nói chuyện yêu đương ngọt ngào như ở chỗ không người. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy trong ánh mắt anh ta vẻ hứng thú.
Nhạc Thính Phong đắp chăn kín cho Yến Thanh Ti. Chờ cô ngủ say, sắc mặt anh liền thay đổi.
Vô cùng không vui quay đầu nhìn về phía Tô Trảm, anh đứng dậy đi đến chắn trước mặt anh ta, nhỏ giọng quát: “Nhìn cái gì, vợ của tôi, anh có thể nhìn à?”
Tô Trảm cười nhẹ nhàng, bụng của anh ta rất đau nên muốn cử động cũng không cử động được.
Anh ta ngửa đầu nhìn Nhạc Thính Phong một lúc mới nói: “Tôi rất muốn biết, sao cô ấy có thể thích cậu?”
Nhạc Thính Phong xem thường: “Anh quản được hả? Vợ của tôi đương nhiên sẽ thích người như tôi.”
Anh cùng Tô Trảm luôn không hợp nhau, anh ta tùy tiện có thể trốn đến phòng của mình, anh rất hoài nghi Tô Trảm cố ý.
Nhạc Thính Phong nâng cằm: “Anh đi theo tôi ra ngoài.”
Tô Trảm dựa vào phía sau, duỗi tay ra cầm lấy một gói khoai tây chiên trên bàn, “Tôi không thể đi ra.”
Người bên ngoài còn đang tìm kiếm, có lẽ có người đã tìm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881765/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.