Nhạc Thính Phong trừng mắt: “Này, đó là hành lý của tôi.”
Tô Trảm liếc nhìn anh một cái, không nói không rằng đi vào toilet.
Nhạc Thính Phong hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của Tô Trảm thật thâm độc, chỉ vừa nhìn đã biết bộ đồ đó là đồ mới mua.
Yến Thanh Ti hỏi Nhạc Thính Phong: “Đây là ai?”
Nhạc Thính Phong đi tới bên cạnh cô, ngồi xuống: “Tô Trảm…”
Yến Thanh Ti nở nụ cười: “Trách không được, thì ra là anh họ.”
Tô Trảm hơi giống Tô Trăn, nhưng Tô Trăn làm cho người ta cảm thấy trầm mặc, yên tĩnh, còn Tô Trảm lại là một người đem tới cảm giác phức tạp, thần bí. Chỉ cần liếc mắt nhìn anh ta một cái có thể thấy đó là người cực kỳ khó tới gần.
Thay xong quần áo, Tô Trảm đi ra, anh ta nói với Yến Thanh Ti: “Tô Trảm.”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Em là Yến Thanh Ti, theo bối phận thì phải gọi anh một tiếng là anh họ.
Tô Trảm gật đầu.
Nhạc Thính Phong hừ một tiếng: “Không cần nói nhiều với anh ta. Anh ta chẳng biết nói năng đâu, chỉ biết làm thôi.”
Rồi anh hỏi Tô Trảm: “Vết thương của anh nghiêm trọng không? Nếu bị nặng thì tôi khuyên anh nên nhanh chóng tới bệnh viện đi.”
Tuy rằng Nhạc Thính Phong không thích Tô Trảm nhưng rốt cuộc vẫn rất quan tâm anh ta.
Tô Trảm đáp: “Vấn đề không lớn.”
Sau đó anh ta ngồi xuống, kéo áo lên, để lộ vết thương trên bụng.”
Yến Thanh Ti nhìn thoáng qua thì cảm thấy ăn không nổi nữa. Bánh quy trong miệng không biết nên nuốt vào hay nhổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881762/chuong-1333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.